Không đến năm hơi thở.
Vốn là các binh sĩ Bắc Băng quốc truy sát Dạ Xoa tộc, đã lâm vào vòng vây của Dạ Xoa tộc.
Bọn người Mãn Cảnh Huy nhìn thoáng qua bốn phía, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Trải qua tính toán, bọn hẳn phát hiện người Dạ Xoa tộc vây quanh mình, chí ít có ba vạn!
Mà lúc này, tộc trưởng Dạ Xoa tộc - Lý Huyền Hải vừa phát ra tiếng cười.
Chân đạp một đoàn sóng biển, cầm trong tay Tam Xoa Kích thuần kim, từ trên cao nhìn xuống nhìn xuống bọn người Mãn Cảnh Huy:
“Bắc Băng Quốc, hôm nay chính là ngày diệt quốc của các ngươi!"
“Đáng chết, hóa ra đã trúng kế sách dụ binh của Dạ Xoa tộc!"
Đại nguyên soái Tào Cường thuộc lòng binh pháp, liếc mắt đã nhìn ra động cơ chân chính của Dạ Xoa tộc.
Sau khi Mãn Cảnh Huy nghe xong không khỏi sắc mặt tái đi: “Nguy rồi, vậy phải làm thế nào?”
Hãn ở lâu trong hoàng cung, còn là lần đầu tiên tham gia chiến đấu quy mô như thế, càng không trải qua tuyệt cảnh giống trước mắt.
Lúc này, hẳn không khỏi âm thầm nghĩ tới.
Nếu là ngay từ đầu có thể buông mặt mũi, mời đế phu ra tay thì tốt biết bao.
“Thái tử chớ hoảng sợ, tộc trưởng Dạ Xoa tộc này, còn không làm gì được tai”
Cận Hồng Xương sau khi quan sát tỉ mỉ Lý Huyền Hải, tự tin nói.
Từ hơi thở Lý Huyền Hải biểu lộ ra, hẳn cũng là Tôn Giả cảnh giới đỉnh phong, tương đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681094/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.