Bởi vậy hai người có quan hệ tâm đầu ý hợp, thường gọi nhau huynh đệ.
Triệu Ân Ích hướng về phía Sở Phong Trần cười ha ha nói: “Sở huynh, người vừa rồi ra tay, chính là đế phu!"
“Đế phu đang bồi các công chúa dùng bữa, ngươi có chuyện gì sau đó rồi nói!"
Hóa ra là đế phu!
Nghe được lời này của Triệu Ân Ích, bọn người Sở Phong Trần đều mừng rỡ.
Đế phu vậy mà đến Bắc Băng Quốc!
Hôm nay nếu có thể nhìn đế phu trong khoảng cách gần một chút, thật sự là không uổng công đi một lần!
“Vâng! Đa tạ Triệu huynh nhắc nhở!"
Sau đó Sở Phong Trần mang theo bọn người Tiêu Phong, vô cùng cung kính đứng ở ngoài cửa quán rượu.
Trong lòng của hẳn không khỏi âm thầm may mắn, may mắn mới vừa rồi không tùy tiện xông vào.
Băng không mà nói, mạo phạm thánh nhan đế phu, tuyệt đối là một chuyện sai lầm lớn!
Mà lúc này, trong phòng quý nhất quán rượu.
Chưởng quỹ quán rượu tự thân phục vụ mấy người Lâm Hiên, vẫn là một bộ thụ súng nhược kinh.
"Đế phu tại thượng, đây là món ăn bản mệnh của quán rượu, đặc sản Bắc Băng Quốc chúng ta, căn cứ tuổi tác của các công chúa mà đặc chế mấy món ăn mỹ vị”
“Bọn chúng theo thứ tự là Hương Trấp Kim Tuyết Ngư, Ngũ Cốc Huyền Phượng Hà Cầu, Bát Bảo Phi Thiên Ngư Sí, Cực Bắc Băng Hùng Chưởng Đôn Tuyết Tham...”
"Nếu các công chúa có chỗ nào không thích, tiểu nhân lập tức liền sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681090/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.