Mà chỉ sau một lát, lại có người chỉ vào Triệu Ân Ích hoảng sợ nói:
“Triệu y thánh, trên cổ của ngươi cũng đều là loại bọng máu này!”
Triệu Ân Ích vội vàng sờ một cái, lập tức bị dọa đến lưng trở nên lạnh lẽo.
Này bọng máu này có tốc độ lan truyền nhanh như vậy, khiến cho hắn cảm giác cực kỳ không ổn.
Mà hắn ẩn ẩn cảm giác được, ngũ tạng lục phủ của mình bắt đầu xuất hiện cảm giác nhói nhói nhỏ xu.
Coi như không biết triệu chứng của mình, hắn cũng rõ ràng mình giờ phút này đã trúng độc sâu vô cùng!
“Chư vị, bệnh này cực kì hiếm thấy, lại thế tới hung mãnh, các ngươi nhanh tránh đi một chút!”
Triệu Ân Ích dự cảm trên người mình sẽ mang đến mối hoạ cực lớn, lập tức bận bịu nhắc nhở đám người.
Nghe nói như thế, tất cả đám người đều biến sắc mặt, nhao nhao lui về sau mấy bước.
Lúc này, một giọng nói nam tử tràn ngập từ tính vang lên.
“Không căn kinh hoảng, bệnh này mặc dù đáng sợ, nhưng trị liệu cũng vô cùng dễ dàng”
Giọng nói này, có một loại mị lực không hiểu.
Làm cho tâm tình kinh hoảng của tất cả mọi người, trong nháy mắt ổn định xuống tới
Đám người theo tiếng nói nhìn lại, chỉ thấy Lâm Hiên lạnh nhạt đi lên phía trước, giơ ngón tay lên nhầm ngay Triệu Ân Ích bắn ra.
Hô!
Một ánh lửa huyền bí lấp lánh, trong nháy mắt xuyên thấu thân thể Triệu Ân Ích, mang theo một tiếng nổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681086/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.