Nghĩ đến đây, hơn mười vạn người đang có mặt ở đây vội vàng đứng lên hành lễ, sợ chậm trễ Lâm Hiên.
"Ừm.” Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, sau đó nhìn về phía Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân, nói ra: "Các ngươi tiếp tục."
Vừa rồi khi hẳn vào cổng thì đã nghe được Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân muốn đánh cược với nhau. Hơn nữa sau khi vào cửa, hẳn nhìn ra hai người Nguyễn Duệ và Phù Phong đều là cao thủ ngự thú.
Nếu đã như vậy, vậy thì để nữ nhỉ bảo bối của mình thưởng thức cao thủ so chiêu đi.
"Rõ!"
Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân lập tức gật đầu đáp ứng.
Lúc này hương vị cháy bỏng giữa bọn hắn càng đậm. Bởi vì bây giờ chẳng những dinh đến vấn đề mặt mũi mà còn liên quan đến ai có thể biếu hiện trước mặt Lâm Hiên.
So sánh ra, có thể chiến thẳng trước mặt Lâm Hiên khiến cho bọn họ cảm thấy mình có động lực hơn.
"Bắt đầu đi!"
Sau đó hai người liếc nhau, cùng lúc hạ lệnh cho Nguyễn Duệ và Phù Phong.
Hô~
Mị Ảnh Ma Điêu và Tật Ảnh Ma Lang cùng lúc. chạy.
Mà đường đua của bọn chúng chính là một cái trận pháp thời không. Nhìn như chỉ có chiều dài mười dặm nhưng thực tế lại có gần mười vạn dặm. Nhưng mà khoảng cách này đối với ma thú đẳng cấp cao thì hoàn toàn không tính là xa.
Chỉ sau một nén nhang ngắn ngủi, Tật Ảnh Ma Lang đã một ngựa đi đầu, xông qua điểm cuối cùng.
"Ván đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681050/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.