Chương trước
Chương sau
Công Dương Đức lạnh lùng nói: "Bên ngoài Đông Hải, Thanh Miêu Tộc!”

Công Dương Kỳ nhìn xuống hai người Ôn Vũ Hồng, trong mắt xanh biếc tràn đầy sát ý: "Các ngươi có biết tội?"

Trong mắt Ôn Vũ Hồng kiếm mang nổ bản ra, hơi giận nói: "Có tội gì?"

Công Dương Đức nói ra: "Đại trưởng lão chúng ta và mấy trăm người bị Lục Địa Kiếm Tiên nào đó trên biển Đông giết đi."

"Mà theo chúng ta hiểu, trong Đông Hoang đại địa này, kiếm thuật tinh xảo nhất chính là ngươi, Đông Hoang Kiếm Ma Ôn Vũ Hồng!”

"Cho nên, chúng ta rất là hoài nghi, người giết chết mấy người đại trưởng lão chính là ngươi!"

Nghe nói như vậy, Ôn Vũ Hồng và Tiêu Vô Ngân không khỏi liếc nhau.

Suy cho cùng vẫn là di tộc ngoài vòng giáo hoá, loại công phu cưỡng từ đoạt lý này đúng là nhất lưu.

Muốn gán tội cho người khác sao? 

“Nếu như các ngươi muốn động thủ với ta, có thể trực tiếp mở miệng, sao phải lấy cớ như vậy!"

Ôn Vũ Hồng cả đời chuyên tu kiếm đạo, như si như ma. Hẳn vốn tính cách kiệt ngạo bất tuần, đương nhiên không chịu được giọng điệu cư cao lâm hạ như vậy của Công Dương Kỳ và Công Dương Đức. Chớ nói chỉ là hắn cả đời gây thù hẳn vô số. Cho nên, hắn thấy có lẽ bọn người Công Dương Kỳ là kẻ địch nào đó mời tới đối phó mình.

"Nói như vậy ngươi là thừa nhận?" Công Dương Đức sát ý dạt dào.

Ôn Vũ Hồng đã kêu trực tiếp động thủ, như vậy đã nói rõ người chính là hẳn giết a!

"Hừ!" Ôn Vũ Hồng hừ lạnh một tiếng: "Nói nhảm nhiều làm gì, nếu muốn quyết sinh tử, vậy thì động thủ đi!"

Phát hiện sát ý mãnh liệt của bọn người Công Dương Kỳ, Ôn Vũ Hồng cũng lười nói thêm nữa. Quanh người hẳn lập tức kiếm khí nhất bạo, Nghịch Thương Kiếm giấu trong cơ thế xuất hiện trong tay.

Thấy cảnh này, bọn người Công Dương Kỳ càng khẳng định, Ôn Vũ Hồng chính là người giết đại trưởng lão Mặc Ngọc Long.

“Chết đi cho ta!"

Quanh thân Công Dương Kỳ tuôn ra một đạo uy áp đáng sợ.

Chợt, một đạo sương mù xanh biếc phóng lên tận trời, hóa thành một con giao long lớn quấn quanh người hẳn. Mà trong tay phải của hẳn thì cầm Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà toàn thân huyền hắc.

Khi hẳn vỗ ra một chưởng, một đoàn hắc quang to lớn ầm vang bắn về phía Ôn Vũ Hồng.

"Nghịch Thương Thiên Kiếm Quyết!"

Ôn Vũ Hồng vội vàng lấy kiếm khí hộ thể, lại dùng Nghịch Thương Kiếm đâm về phía đoàn hắc quang kia.

Khi hắc quang nổ tung, Ôn Vũ Hồng chỉ cảm thấy một cỗ mùi hôi thối xông vào mũi.

Mà hộ thể kiếm khí của hân giảm bớt ít nhất ba thành trong nháy mắt!

"Thanh Miêu nhất tộc am hiểu dùng cổ dùng độc, không ngờ được là bọn họ còn lợi hại hơn tưởng tượng, vậy mà có thể yếu bớt phòng ngự của ta!"

Ôn Vũ Hồng mặt lộ vẻ cảnh giác.

"Ngươi có thể đỡ nổi mấy lần!" Công Dương Kỳ cười lạnh một tiếng, ném Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà trong tay ra ngoài.

Hô ~

Trong nháy mắt, thiên địa biến sắc.

Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà dẫn theo quả cầu nọc độc lớn, ầm vang đánh tới hướng Ôn Vũ Hồng.

Cũng may Ôn Vũ Hồng chính là nhất đại Kiếm Ma, kiếm đạo tạo nghệ gần như đăng phong tạo cực, dựa vào kiếm khí cường hoành phá giải thế công của Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà lần nữa.

"Hừ!" Công Dương Kỳ hừ lạnh một tiếng, phóng thích U Cổ Tử Linh Giao ra ngoài.

Tử Linh Giao và Nhãn Kính Xà to lớn một trái một phải. Lấy khí thế vô cùng đáng sợ, mang theo nọc độc kinh thiên vây công Ôn Vũ Hồng.

Tiêu Vô Ngân đang đứng bên cạnh thấy thế, không khỏi hãi hùng khiếp vía. Hẳn dự cảm đến, có lẽ hôm nay sư tôn mình sẽ tao ngộ đại kiếp nạn trước nay chưa từng có. Mà cái kiếp nạn này , đối với Ôn Vũ Hồng có thể là trí mạng!

Bành! !

Ngay khi Ôn Vũ Hồng lấy Nghịch Thiên Kiếm Khí chống lại hai đại thượng cổ đại trùng. 

Công Dương Kỳ bỗng nhiên bạo khởi, một quyền nặng nề đánh vào ngực Ôn Vũ Hồng. Ôn Vũ Hồng lập tức kêu thảm một tiếng, lui lại ngàn trượng. Chỉ cảm thấy một cỗ sức mạnh đáng sợ xuyên thấu lõng ngực của mình, suýt nữa chấn vỡ toàn bộ ngũ tạng lục phủ của hắn.

"Người của Thanh Miêu Tộc đáng chết, quá mạnh!"

"Hắn đã có thể điều khiển thượng cổ đại trùng dùng độc áp chế ta, lại có thể lấy tu vi cường hoành công kích ta.”

"Chiêu thức hung ác như thế, chỉ sợ ta tối đa chỉ có thể đỡ được ba chiêu!"

Trên mặt Ôn Vũ Hồng hiện lên vẻ kinh hãi nồng đậm.

Hân cả đời gặp vô số địch, duy chỉ có Công Dương Kỳ là thực lực khiến cho hẳn hoảng sợ nhất.

"Lần này ngươi còn có thể bất tử sao?"

Lúc này Công Dương Kỳ khởi xướng tiến công lần nữa, hẳn lấy Cổ Vương Chỉ Lực kích phát hai con thượng cổ đại trùng đến mạnh nhất.

Trong lúc nhất thời. 

Tử Linh Giao cùng Nhãn Kính Xà che khuất bầu trời, dẫn theo độc tố như mây đen xông về phía Ôn Vũ Hồng.

Cảm nhận được khí thế đáng sợ của bọn chúng, Ôn Vũ Hồng và Tiêu Vô Ngân đều trái tim co rụt lại: “Không ổn a!"

Xoát ~

Bỗng nhiên một đạo kiếm quang hiện lên, sáng chói sáng tỏ. Nhìn lại thì hai con thượng cổ đại trùng bị cắt thành bốn đoạn trong nháy mắt dưới một kiếm này.

"A cái này? !"

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây sợ ngây người. Hai con thượng cổ đại trùng hình thái mạnh nhất lại bị một kiếm chặt đứt.


Bắc Huyền Thiên Đế phu!

Hắn khiến cho tất cả mọi người cả kinh ánh mắt run lên. Đại nhân vật như vậy sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa còn nhúng tay vào chuyện giữa Đông Hoang Kiếm Ma và Thanh Miêu Tộc?

Ôn Vũ Hồng bước lên phía trước hành lễ nói: "Đông Hoang Ôn Vũ Hồng, bái kiến Đế phu!"

Lúc trước hẳn từng nghe Tiêu Vô Ngân nói, ngày đó cướp đoạt Nguyên Từ Kiếm Thai ở Linh Kiếm Sơn tao ngộ Lâm Hiên. Cho nên, hắn không chút nghỉ ngờ, nam tử tuấn mỹ áo trắng trước mắt chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế vang danh thiên hạ!  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.