Chương trước
Chương sau
Ba đạo khí tức vô cùng cường đại từ trên trời Giáng xuống.

Ba đạo kim quang thoáng hiện, hóa thành ba đội nhân mã đứng ở trước mặt Lâm Hiên.

Hàn Diệp tập trung nhìn lại, không khỏi nhíu lông mày lại, mặt lộ vẻ vui mừng.

"Vũ Lăng Thánh Chủ! Linh Long Thánh Chủ! Thiên Toàn Thánh Chủ!"

Người đến là ba núi dựa lớn của Long Đường đế quốc.

Thánh Chủ ba võ đạo Thánh Địa xếp hạng top ba Đông Hoang đại địa!

Hàn Diệp cảm thấy với uy vọng và thực lực của ba Thánh Chủ Thánh Địa này, chắc chắn có thể giúp mình giải tội với Lâm Hiên, từ đó giữ được một cái mạng.

Nhưng mà hẳn không ngờ được là. Hắn nhiệt tình hô một tiếng, ba đại Thánh Chủ Thánh Địa lại làm như không thấy.

Ngược lại đồng thời đi lên trước, cung kính hành lễ với Lâm Hiên.

Vũ Lăng Thánh Chủ bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!"

"Linh Long Thánh Chủ bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phụ!"

"Thiên Toàn Thánh Chủ bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!"

Phía sau bọn họ, mấy đệ tử chân truyền cũng đều hành lễ với Lâm Hiên. Dáng vẻ muốn bao nhiêu cung kính có bấy nhiêu cung kính.

Mà đáng chú ý nhất là đệ nhất mỹ nhân Đông Hoang Thánh Địa, Thiên Toàn Thánh nữ Trúc Thanh Quân.

Từ lần trước bái kiến phong thái Lâm Hiên, nàng luôn nhớ mãi không quên Lâm Hiên. Hôm nay nghe nói Lâm Hiên đi vào Đông Hoang, ăn mặc tỉ mỉ, một bộ váy dài màu vàng sáng, đẹp đến mê người.

"Nam nhân này, đúng là mỗi một lần nhìn thấy đều kinh diễm tuyệt luân như vậy!"

Trúc Thanh Quân xấu hổ liếc nhìn Lâm Hiên một chút, chỉ cảm thấy tâm như hươu nhảy.

Lâm Hiên trước khi đến đã từng nghe nói ba đại Thánh Địa đứng sau Long Đường Quốc, thế là lạnh nhạt hỏi: "Các ngươi là đến bảo vệ Long Đường Quốc quân?”

Vũ Lăng Thánh Chủ vội vàng lắc đầu: "Không đám! Đế phu mắt sáng như đuốc, làm rõ sai trái, ngài nói ai có tội thì hẳn có tội!"

"Không sai." Linh Long Thánh Chủ gật gật đầu: "Chúng ta nghe nói Đế phu một lời bức lui một trăm năm mươi vạn đại quân Long Đường Quốc, cho nên đến đây bái kiến Đế phu, sợ mình chậm trễ!”

Thiên Toàn Thánh Chủ nói tiếp: "Đế phu lần trước đi vào Đông Hoang, dời núi phong bế U Minh Quỷ Địa, việc này Thanh Quân đã nói cho tất cả mọi người trong Thánh Địa chúng ta biết."

"Năng lực Đế phu khiến cho người ta kính sợ, tại hạ nào dám đối nghịch với Đế phu?”

Lâm Hiên dùng Ngũ Hành Thần Lôi nổ nát U Minh Quỷ Địa. Trong lúc nhấc tay, rút lên mười vạn trượng đại sơn phong bế quỷ địa. Chuyện này đã lan rộng, trong ba đại Thánh Địa.

Cho nên, ba Thánh Chủ này đều không cần suy nghĩ nhiều cũng biết Lâm Hiên có bao nhiêu đáng sợ. Bây giờ bọn họ đến đây, chính là vì bái kiến Lâm Hiên. 

Về phần Long Đường Quốc quốc quân Hàn Diệp...

Trong mắt ba người, hẳn đã là người chết!

“Các ngươi..."

Mắt thấy ba đại Thánh Chủ đều không để ý đến mình, Hàn Diệp sợ đến lập tức mồ hôi lạnh chảy ròng rồng. Hít sâu một hơi, hắn vội vàng quay qua nhìn Đậu Kính cầu xin tha thứ: "Nhạc phụ đại nhân tại thượng, tiểu tế biết sai!"

"Tiểu tế chỉ là bị Ma tộc tế tự đó lừa bịp, bất đắc dĩ mới giết Di Nhi!”

"Chỉ cần nhạc phụ đại nhân chịu cầu tình cho tiểu tế, tiểu tế nguyện dâng hết thảy của Long Đường Quốc cho ngươi, hơn nữa còn đốt giấy để tang cho Di Nhi, thủ mộ mười năm!

Đến giờ phút này, hắn biết mình không đủ phân lượng cầu xin Lâm Hiên tha thứ. Chỉ có thể kiên trì cầu xin Đậu Kính tha thứ, hi vọng có thể dùng Long Đường Quốc đả động Đậu Kính.

"Ai!"

Nhìn thấy dáng vẻ Hàn Diệp khóc ròng ròng, Đậu Kính không khỏi thở dài.

Hắn đi tới trước mặt Hàn Diệp, nói: "Nếu như ngươi nói như vậy sớm, ta cũng sẽ không hận ngươi như thế.”

Hàn Diệp sau khi nghe xong bỗng nhiên ngẩng đầu: "Nhạc phụ đại nhân, ta sai rồi! Thật sự biết sai! Ta nguyện dùng bất kỳ phương thức gì để đền bù ngươi, hiếu kính ngươi!"

Hắn nhằm trúng chuyện Đậu Kính là một người nhân từ nương tay, không chịu được lời cầu xin. Bởi vậy hẳn cực độ bán thảm nhận sai, vì đả động Đậu Kính, nói không chừng có thể bảo vệ được một cái mạng.

"Biết sai thì tốt!" Đậu Kính đưa tay đỡ Hàn Diệp dậy.

Hàn Diệp ánh mắt sáng lên, vui từ trong lòng, hẳn cảm thấy rất có thể Đậu Kính đã bị mình đả động.

Phốc phốc!

Đúng lúc này, Đậu Kính bỗng nhiên bạo khởi, dùng chủy thủ hung hăng đâm vào tim Hàn Diệp. Sau đó nét mặt vốn nhân từ của Đậu Kính trở nên cực độ vặn vẹo dữ tợn.

“Ngươi cho rằng dựa vào vài câu hoa ngôn xảo ngữ thì có thể triệt tiêu tội ngươi giết nữ nhi của ta sao?" 

"Ngươi có nói nhiều như thế nào đi nữa cũng không ngăn cản được ta muốn giết ngươi!"

"Ta chẳng những muốn giết ngươi, còn muốn ăn sống thịt của ngươi để tiết mối hận trong lòng!”

Nói xong, Đậu Kính nổi điên hé miệng, cân lấy cổ Hàn Diệp.

Trong lúc nhất thời, máu bần tung tóe, tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt!

.........................................

Ầm ầm ~

Trên không Long Đường Quốc bỗng nhiên lôi vân cuồn cuộn. Nhìn lại, tăng mây đen nghịt vô biên vô hạn, bao phủ toàn bộ thiên địa. Mà theo tầng mây tăng đầy, bọn chúng bắt đầu nhanh chóng xoay tròn. Chỉ rong chốc lát, không trung cao vạn trượng xuất hiện một cái lốc xoáy cự đại. Giống như nối thẳng trung tâm vũ trụ, thâm thúy không lường được!

Một cỗ ma khí cổ lão không thể nào hình dung được từ bên trong lốc xoáy dâng lên, nhanh chóng tràn ngập thiên địa.

Ngoại trừ Lâm Hiên, tất cả mọi người đang có mặt ở đây, thậm chí toàn bộ người của Long Đường Quốc đều bị dị tượng kinh thiên này làm cho sợ ngây người.

Mà cảm nhận được ma lực kinh khủng trong đó tản ra, vô số nhân sĩ giới võ đạo đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi. Cỗ khí tức này rất có hủy thiên diệt địa chỉ uy!

Tất cả mọi người không chút nghỉ ngờ, một thượng cổ lão ma sẽ xuất tràng!

Mà khi tất cả mọi người tập trung chú ý, một cái xúc tu dài đến vạn trượng từ bên trong lốc xoáy đưa ra ngoài.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.