Chương trước
Chương sau
Bách Lý Diên vẻ mặt hưng phấn.

Trước đó nghe nói Bách Lý Chu tận mắt quan sát Lâm Hiên làm đồ ăn tăng cao tu vi, hắn cực kỳ hâm mộ. Bây giờ hẳn cũng có kỳ ngộ này, làm cho hắn có chút mừng rỡ.

Sau đó, được sự giúp đỡ của Bách Lý Diên. Lâm Hiên dùng thịt Tuyết Ngưu tươi, dùng linh khí hóa lửa, nhanh chóng nấu nước dùng xong. Sau đó hắn dùng một chút gia vị trân quý để vào nồi.

Nghĩ nghĩ, hắn chia nước dùng thành hai, để vào trong một cái nồi đặc chế. Sau đó một nửa nước dùng để rất nhiều quả ớt, hoa tiêu và những gia vị cay.

Nhìn thấy Lâm Hiên khéo tay như thế, lại làm ra nước dùng. ngon nhiều vị như thế. Bọn người Bách Lý Diên đều nhịn không. được phát ra tiếng than thở.

"Thơm quá! Hóa ra thịt Tuyết Ngưu còn có thể làm đồ ăn như thế này!"

"Đế phu chia một phần nước dùng thành hai loại, trong đó một phần ngon nhiều vị, một phần khác cay mê người, đúng là tài tình!"

"Hóa ra đây chính là nồi lẩu, quả nhiên là một loại đồ ăn có tính đột phá!"

Bách Lý Diên nhịn không được hỏi: "Đế phu, ngài chia nồi lẩu thành hai, chắc hẳn nồi lẩu một trắng một đỏ cũng có tên đặc thù chứ?" 

Đến cảnh giới này của hắn, đã biết đồ ăn thượng đẳng chẳng những sắc hương vị đều đủ, lại thường có một cái tên phi thường mỹ diệu. Tên món ăn tướng xứng với món ăn, như vậy thì món ăn này mới hoàn toàn xứng là mỹ vị.

Lâm Hiên gật gật đầu: "Cái lẩu này gọi là lẩu uyên ương, dùng nồi Thái Cực một âm một dương."

"Ngụ ý giống Thái Cực đồ án, phân chia rõ ràng, thống nhất, cân đối lẫn nhau."

Sau khi nghe xong, Bách Lý Diên không khỏi ánh mắt lóe sáng, chỉ cảm thấy trong nháy mắt linh trí mở rộng.

"Hóa ra lẩu uyên ương này lại có thâm ý như thế!”

"Càng khiến cho người ta lấy làm kỳ lạ chính là nó phù hợp thiên địa Thái Cực chỉ thuật như thế, đúng là một món ăn đại trí tuệ!"

Trong lúc nhất thời.

Chẳng những Bách Lý Diên, tất cả người trong trù đạo đang có mặt ở đây đều kính nể Lâm Hiên.

Lâm Hiên mỉm cười, sai Bách Lý Diên bưng nước dùng và nguyên liệu ăn lẩu ra ngoài.

Mà nhìn thấy món ăn quái lạ như thế này, mấy người Tuyền Châu đều sợ ngây người. Ngay cả Đông Hoàng Tử U đều vẻ mặt

ngạc nhiên, đôi mắt đẹp lóng lánh hào quang dị dạng.

"Cha, đây là món gì nha?" Mấy người Tuyền Châu vội hỏi.

Lâm Hiên cười nói: "Cái này tên là lẩu uyên ương, nấu nước dùng xong, có thể để bất kỳ nguyên liệu nấu ăn nào vào bên trong nấu!"

"Oa ~ thật là lợi hại!”

Mấy người Tuyền Châu nghe xong thì rất hưng phấn đập tay. Trù nghệ của cha chính là thiên hạ đệ nhất!

Lẩu uyên ương!

Đông Hoàng Tử U âm thầm nhấm nuốt dư vị bốn chữ này, không khỏi mỉm cười, đúng là một cái tên rất có thâm ý!

"Mẫu thân, ngươi cũng tới ăn đi!"

Lúc này, mấy người Tuyền Châu vội vàng đến bên cạnh Đông Hoàng Tử U.

Đông Hoàng Tử U đương nhiên không đành lòng cự tuyệt bọn nhỏ, hơn nữa lẩu Lâm Hiên nấu khiến cho nàng cảm thấy hứng thú.

Sau đó hai người ngồi xuống, ở giữa cách bốn tiểu bảo bối. Người một nhà tề tụ một bàn, vui vẻ hòa thuận.

Đông Hoàng Tử U lần lượt nếm thử một miếng nước lèo và rau quả, đôi mắt phượng xinh đẹp lóe ra mấy đạo quang mang kinh diễm.

"Hương vị đúng là rất không tệ!" Nàng không khỏi nhìn Lâm Hiên một chút.

Lúc này Lâm Hiên đang bận bịu thêm thịt, thêm đồ ăn vào trong nồi, đồng thời chăm sóc Tuyền Châu và Tuyên Hàm bên cạnh.

Dáng vẻ ôn nhu tỉ mỉ đó, Đông Hoàng Tử U nhìn mà có chút động lòng. 

"Ta còn muốn ăn thịt Tuyết Ngưu!"

Tuyền Ấu giơ thìa vui vẻ kêu một tiếng.

"Cha gắp cho ngươi!"

"Mẫu thân gắp cho ngươi!"

Đũa Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U lại cùng gắp trúng một miếng thịt Tuyết Ngưu.

Hai người đều lộ ra vẻ mặt im lặng, nhìn thoáng qua nhau.

"Ngươi tới đi!"

"Ngươi tới đi!"

Sau đó hai người cùng lúc mở miệng, nói y như nhau.

Lâm Hiên không khỏi khẽ lắc đầu cười một tiếng, quá đúng dịp chứ!

Đông Hoàng Tử U hơi nhíu lông mày, sao lại trùng hợp như vậy?

Nàng cẩn thận nhìn thoáng qua, thấy Lâm Hiên cười, gương mặt không khỏi có chút nóng lên.

Nam nhân này cười lên, rất có lực sát thương a!

Lâm Hiên nhìn thấy trên gương mặt trắng nõn như tuyết của Đông Hoàng Tử U lại trồi lên một tia đỏ ửng, không khỏi âm thầm lấy làm kinh hãi.

Không ngờ được là nữ nhân này cũng biết thẹn thùng!

"Cha cha, mẫu thân, các ngươi đừng nhìn chằm chằm lẫn nhau nữa!!" 

"Đúng đó đúng đó, nước trong nồi sắp sôi trào ra ngoài rồi!"

Lúc này các tiểu nha đầu đều kêu lên.

Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U mới dời ánh mắt, bắt đầu gắp thức ăn cho các tiểu nha đầu.

Một bữa ăn lẩu này làm cho các tiểu nha đầu và Đông Hoàng Tử U mở rộng tầm mắt đồng thời đủ kích hoạt vị giác.

Mà Lâm Hiên không ngờ được là, lúc này, giọng nói máy móc của hệ thống lại vang lên trong đầu hắn một lần nữa.

Đinh!

"Ngươi ý tưởng đột phá, để cho chúng nữ nhỉ ăn mỹ vị có tính đột phá, ban thưởng: Kỳ thuật cấp Tông sư!”

.......................................

Đông Hoàng Tử U nhìn thấy vậy càng thêm kiên định quyết tâm của mình, nhất định phải làm cho Lâm Hiên được trường sinh và tu vi. Để gia đình sáu người này vĩnh viễn vui vẻ hạnh phúc như vậy!

Rất nhanh, một bữa cơm đã ăn xong.

Mắt thấy các tiểu bảo bối đều ăn uống no đủ, Đông Hoàng Tử U cũng có một lượng lớn chính vụ phải xử lý, Lâm Hiên chuẩn bị dẫn các nàng rời khỏi đây.

Trước khi đi, Đông Hoàng Tử U nói cho hắn biết sắp tổ chức vạn quốc đại hội. Cân nhắc đến phải để cho chúng nữ nhi mở mang kiến thức về thịnh hội chưa từng có, này Lâm Hiên đồng ý tham gia. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.