Chương trước
Chương sau
Mặc dù Thần Nông Vương Đinh là chí bảo Ôn gia. Nhưng lúc này ai cũng cảm thấy Lâm Hiên mới là chủ nhân chân chính của nó.

"Mạng của tiểu nữ là Đế phu cho, từ nay vẽ sau, chẳng những mạng của tiểu nữ, ngay cả Ôn gia đều là của Đế phu!"

"Đế phu có gì căn cứ việc phân phó, tiểu nữ và Ôn gia muôn lần chết không chối từ!"

Ôn Quân Dao nói. Đám người đại trưởng lão Ôn gia cũng âm thăm gật đầu. Đế phu nhận Thần Nông. Vương Đỉnh, Ôn gia mới có tư cách móc nối quan hệ với hắn. Tuy nói Đế phu chính là người của Bắc Huyền Thiên. Nhưng ai dám bỏ qua sự mạnh mẽ và uy thế của hẳn?

Từ nay vẽ sau, có cây đại thụ che trời Đế phu sau lưng, Ôn gia ở Vô Lượng Thiên sẽ tiền đồ xán lạn!

"Ừm” Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, sau đó dẫn theo chúng nữ nhi đi ra khỏi đại môn Ôn gia.

"Cung tiễn Đế phu!"

Bọn người Ôn Quân Dao vẻ mặt kính sợ nhìn bóng người màu trắng đần đần đi xa. Chỉ cảm thấy bóng lưng Lâm Hiên mặc dù rời xa nhưng vẫn cao lớn vĩ ngạn như vậy, khiến cho người ta nhịn không được sùng bái.

Mà Lâm Hiên đi ra khỏi Ôn gia không lâu, sau đó thấy phía trước có một chỉ đội nghỉ trượng Hoàng gia nhanh chóng đến đây.

Đội ngũ trước mặt.

Một trước một sau có hai chiếc Hoàng gia liễn xa, tất cả đều trang phục ung dung hoa lệ, quý khí bức người.

Đội ngũ nhanh chóng tới trước mặt Lâm Hiên.

Sau đó, một nam tử trung niên người mặc long bào từ trong một cỗ liễn xa đi ra, một đường chạy tới

Mạnh Thường Thịnh hành lễ với Lâm Hiên nói: “Thương Phong quốc quân Mạnh Thường Thịnh, bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!"

Lâm Hiên không ngờ được là Thương Phong quốc quân sẽ tìm đến mình. Nghĩ lại, Ôn gia thân ở quốc đô Thương Phong Quốc, cách hoàng thành cũng không xa. Trước đó gây ra động tĩnh lớn như vậy, nói không chừng vừa khéo khiến cho Mạnh Thường Thịnh chú ý. 

Thế là hắn nói ra: "Ngươi có chuyện gì?"

Mạnh Thường Thịnh cung kính nói ra: "Hồi Đế phụ, tại hạ biết được Đế phu giá lâm Ôn gia, đến đây đón."

"Vừa khéo, hôm nay trong hoàng cung tổ chức Hoàng tộc tụ hội, mời Đế phu nể mặt đến chơi!"

"Sau yến hội, trong hoàng thành còn có hội chùa thịnh đại không gì sánh nổi có thể du ngoạn!"

Hóa ra là đến lôi kéo làm quen bấu víu quan hệ.

Lâm Hiên âm thầm lắc đầu, chuẩn bị cự tuyệt.

Lúc này bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu lại cảm thấy hứng thú.

"Oa, còn có hội chùa, ta nhớ trước kia mẫu thân dẫn bọn ta đi xem, rất vui!”

“Đúng đó đúng đó! Nơi đó nhất định rất náo nhiệt!

"Rất muốn đi chơi một chút!”

Các tiểu nha đầu đều là tính cách ham chơi, đương nhiên rất thích trường hợp náo nhiệt như thế này. Các nàng cảm thấy, dù sao cha dẫn mình tới chơi, đương nhiên phải đi tham dự nha! 

Nhìn thấy chúng nữ nhỉ có hứng thú như thế, Lâm Hiên đành phải nói ra: "Vậy cha dẫn các ngươi đi!"

"Được!" Các tiểu nha đầu lập tức vui vẻ đập tay.

Mạnh Thường Thịnh vội vươn tay nói: "Đế phu, mời!

Lúc trước hẳn nhìn thấy Lâm Hiên chần chờ, biết có thể mình không mời nổi vị đại nhân vật này. Nhưng sau đó hẳn phát hiện Lâm Hiên bởi vì chúng nữ nhỉ thay đổi chủ ý. Chuyện này khiến hẳn không khỏi âm thăm tán thưởng một câu. Bắc Huyền Thiên Đế phu đúng là một cuồng ma súng nữ nhị!

Sau đó, Lâm Hiên ngồi ở trong Hoàng gia liễn xa xa hoa, một đường tiến về hoàng cung Thương Phong Quốc.

....

Cửu Đỉnh Thiên.

Hôm nay chính là thịnh hội các tông môn Bắc Vực Lạc Dương Sơn luận đạo. Ánh nắng ban mai vừa mới chiếu xuống đại địa. Hai mươi vạn cao thủ võ đạo Bắc Vực tề tụ đỉnh núi.

Lúc này, khiến cho người khác chú ý nhất chính là một thiếu niên thanh y đứng trên đài diễn võ trung ương.

Hắn tuổi mới mười bảy mười tám, mày kiếm mắt sáng, tướng mạo thanh tú, khí chất phi phàm. Có người quen biết hắn, biết tên của hẳn là Tân Huyền, chính là đệ tử một cái môn phái nhỏ tên là Nhất Đạo Tông.

Nói đến Nhất Đạo Tông, tông môn này một vạn năm trước vô cùng cường đại. Thời kì đỉnh phong từng xuất hiện một vị tông chủ tuyệt thế thiên kiêu Đế Cảnh trở lên.

Nhưng sau này tông chủ đời này không bằng đời kia, dẫn đến tông môn dân dân suy bại. Đến hôm nay, toàn bộ Nhất Đạo Tông cũng chỉ còn lại không tới ba mươi người.

So với tông môn khác động một tí mười vạn mấy chục vạn người thì có thể nói là chín trâu mất sợi lông! Mà sở di Tần Huyền đứng trên đài diễn võ là bởi vì hẳn muốn khiêu chiến ba cái thế lực thực lực cực kỳ mạnh Bắc Vực.

Kim Dương Tông, Thiên Tượng Sơn Trang, Huyền Kiếm Tông!

Tông chủ Kim Dương Tông Tiết Xuân Hải chính là tu vi Tôn Giả trung kỳ, môn hạ đệ tử tám vạn. 


“Tiểu tử tên Tân Huyền này trời sinh ngũ linh căn, còn có Chiến Vương Thánh Thể tuyệt thế hiếm thấy, có thể nói là một thiếu niên thiên tài hiếm thấy!”

"Lão tổ ta vốn định đoạt xá thân thể của hẳn, sau đó yên tĩnh khôi phục thực lực đến đỉnh phong. Chỉ đáng tiếc là ba tông môn các ngươi chẳng những chia cắt Thanh Vũ Thánh Địa lão tổ ta, còn khi dễ đến trên đầu Nhất Đạo Tông." 

"Lão tổ ta chỉ có thể xuất thủ, tiêu diệt ba tên rác rưởi các ngươi trước, cho đông đảo tông môn Bắc Vực một hạ mã uy!”

Thanh Vũ Lão Tổ nheo mắt lại. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.