Một đạo roi quật vang rét lạnh lòng người. Đệ tử nào đó của Cự Kiếm Môn ngửi được mùi hôi thối buồn nôn dũng mãnh tiến ra từ phía trước.
Không khỏi buồn nôn, sau đó cúi người muốn nôn mửa. Mà phía sau hắn, Tứ giai Thiên Hạt Đại yêu nhìn thấy như thế thì giơ roi thép trong tay lên hung hăng quất vào trên lưng của hắn.
Lập tức, phía sau lưng của tên đệ tử này da tróc thịt bong, xương cột sống lộ ra ngoài.
"Đừng giết chúng ta! Xin các ngươi đừng giết chúng ta!"
Chỉ cần đi vào lò sát sinh, tất cả mọi người đều biết mình sẽ phải đối mặt với cái gì. Nhìn thấy đệ tử đó bị đánh đến da tróc thịt bong. Đám người càng sợ hãi không thôi, sợ đến hai chân run rẩy, không thể bước lên trước được.
"Những sâu kiến nhân tộc các ngươi dám xâm nhập vào lãnh địa của Thiên Hạt tộc chúng ta, có thể nói là tự mình tìm đường chết!"
"Cho dù có khóc lóc xin xỏ như thế nào thì các ngươi cũng không tránh được vận mệnh bị ăn, ngoan ngoãn chờ làm thịt đi!"
"Lão tử đã lâu chưa được ăn thịt tươi, bắt đầu từ ngươi đi!"
Chúng Đại yêu Thiên Hạt tộc nở một nụ cười dữ tợn.
Một con Đại yêu trong số đó giơ cao đuôi bọ cạp, lập tức đâm vào sau lưng đệ tử bị đánh lúc nãy. Đuôi bọ cạp hất lên, giơ cao tên đệ tử đó lên.
"Hắc hắc hắc, lão tử muốn bẻ gãy cổ họng của ngươi, uống máu của ngươi!"
Đại yêu đó biến tay phải thành kìm bọ cạp, cái càng to lớn lập tức kẹp lại cổ người đệ tử đó.
Ầm ầm ~
Trong lúc hắn muốn ra tay bẻ gãy cổ của người đệ tử đó thì bỗng nhiên thiên địa điên đảo. Tất cả kiến trúc xung quanh điên cuồng đảo ngược. Có một số kiến trúc không được chắc chắn trực tiếp bị lực trùng kích đánh cho nứt toát đổ sụp.
"Ông trời ơi, này sao lại thế này?"
"Thiên địa điên đảo, chuyện này chuyện này chuyện này. . . là đang nói đùa hả?"
"Ta cảm thấy rất là không ổn!"
Người của Thiên Hạt tộc kinh hãi. Thiên Hạt tộc Địa Hạ Thành sâu dưới địa tâm, không gì phá nổi. Mà bây giờ nó lại bị đảo ngược mà không có một chút xíu dấu hiệu nào khiến cho trong lòng bọn họ không nhịn được mà hoảng sợ.
Mà không giống với bọn họ. Trong lòng mấy ngàn đệ tử của Cự Kiếm Môn, Diệu Huyền Tông thì khẽ động, giống như là gặp được chúa cứu thế giáng lâm.
Tòa thành Thiên Hạt tộc đột phát dị biến, chắc chắn không phải là ngẫu nhiên. Nói không chừng bây giờ trên mặt đất đang có đại năng kinh thiên nào đó đang ra tay với Thiên Hạt tộc!
...
Thiên Hạt tộc, chỗ sâu nhất trong Địa Hạ Thành.
Một cung điện xa hoa màu đỏ sậm, chính là chỗ ở của thủ lĩnh Thiên Hạt tộc Bách Lý Hiển. Giờ phút này, trên bảo tọa trong cung điện u ám cao lớn. Một thân bọ cạp lân giáp màu đỏ tím, Bách Lý Hiển ngồi ngay ngắn trên đó. Quanh người hắn có một đạo Yêu Hoàng chi khí vờn quanh, rất là uy nghiêm.
"Trận chiến với Việt Thương Quốc, Công Tôn Trì và cả năm vạn đại quân toàn quân bị diệt?"
Nghe thủ hạ Yêu tướng báo cáo, trên gương mặt hung ác nham hiểm của Bách Lý Hiển hiện lên chút chấn kinh.
Yêu tướng nói: "Tình báo của thuộc hạ tuyệt đối chính xác! Hơn nữa thuộc hạ còn biết được một tin tức rất là quan trọng!"
"Nói!" Bách Lý Hiển có chút không kịp chờ đợi.
Yêu tướng nói: "Việt Thương Quốc bởi vì có Bắc Huyền Thiên Đế phu trợ giúp cho nên mới có thể diệt đại quân tộc ta một cách dễ dàng như vậy. Nếu không, hoàng cung Việt Thương Quốc đã bị Công Tôn Trì đại tướng quân cầm xuống!"
"Bắc Huyền Thiên Đế phu?"
Nghe được cái tên này, Bách Lý Hiển ánh mắt run lên. Hắn tu yêu đạo hai vạn ba ngàn năm, thời gian lâu như vậy, cũng chu du phần lớn Cửu Thiên Tiên Vực. Đối với Bắc Huyền Thiên, đương nhiên tương đối quen thuộc.
Mà những năm này, cái tên khiến cho hắn chú ý nhất chính là Huyền Băng Nữ Đế Đông Hoàng Tử U.
Hắn còn nhớ, bốn năm trước Cửu Thiên Tiên Vực thịnh truyền Đông Hoàng Tử U và một nam tử thần bí một đêm gặp gỡ bất ngờ, sinh ra một thai tứ bảo.
Lúc ấy hắn âm thầm suy đoán, có thể làm cho Huyền Băng Nữ Đế mang thai sinh con, chắc chắn nam tử đó là kỳ tài không ai bì nổi.
Bây giờ quả là đúng như thế!
Bắc Huyền Thiên Đế phu, đó không phải là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế sao?
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Yêu tướng tiếp tục nói ra: "Thuộc hạ hiểu được, lần này thiếu niên kiếm đạo đại hội cử hành ở Việt Thương Quốc, Bắc Huyền Thiên Đế phu dẫn nữ nhi tới, nguyên nhân chính là như thế, Việt Thương Quốc mới được hắn trợ giúp."
Bách Lý Hiển yên lặng gật đầu. Những thứ này đã không quan trọng. Tiếp theo, nghĩ cách thăm dò nội tình của Lâm Hiên, báo thủ Bắc Huyền Thiên theo cách thảm khóc nhất mới là chuyện hắn cần phải làm.
Đúng lúc này, một Yêu tướng khác vội vàng chạy vào. Kính sợ nhìn thoáng qua Bách Lý Hiển trên bảo tọa, sau đó hắn lên tiếng nói ra: "Thủ lĩnh, người của chúng ta phát hiện ra một đám đệ tử Cửu Thiên Tiên Vực ở bên ngoài cho nên bắt bọn họ đem xuống dưới đất chuẩn bị ăn."
"Loại chuyện nhỏ nhặt này không cần phải bẩm báo cho ta?" Bách Lý Hiển nhướng mày.
Yêu tướng nói: "Từ khi bọn họ mất tích, lại xuất hiện một đám người đến đây lục soát, mà trong đó có một nam tử áo trắng, thực lực tương đương kinh khủng."
Bách Lý Hiển bỗng nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng. Hắn vội vàng thôi động chân nguyên, cực kỳ vững chắc lơ lửng ở giữa không trung. Mà cung điện của hắn thì không may mắn như thế nữa!
Cả tòa cung điện đều xoay chuyển lên xuống, vô số tấm gạch hòn đá bị lực trùng kích to lớn đánh vỡ. Điên cuồng từ trên trời rớt xuống, giống như trời mưa!
"Trời đất quay cuồng?" Bách Lý Hiển trầm tư một lát, ánh mắt run lên: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi muốn lật úp sấp toàn bộ Địa Hạ Thành hay sao!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]