Chương trước
Chương sau
Lâm Hiên cũng không có chối từ.

Mộ Ấu Khanh đến Chuẩn Đế Cảnh, cho dù hấp thu Yêu đan cấp Yêu tướng thì tác dụng cũng không có quá lớn. Chẳng bằng giữ lại chờ sau này luyện hóa bọn chúng cho bọn nhỏ dùng.

“Ngô!”

Một tiếng ngâm khế, Tiêu Linh Nhi mở mắt ra.

Lúc này nàng cảm nhận được thân thể của mình giống như trở nên rực rỡ hẳn lên, có cảm giác như là đã được trùng sinh.

"Ta lại không có chết, hơn nữa... nhịp tim thật mạnh mẽ!"

Tiêu Linh Nhi mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng nàng biết chắc chắn mình đã mất ý thức một lăn. Dựa theo cách nói của thái y trước kia thì chỉ có khi nào nhịp tim dừng đập nàng mới đột nhiên mất đi ý thức, nói cách khác nạn vốn phải chết đi.

Nhưng mà tình huống bây giờ hoàn toàn không giống như những gì mà nàng nghĩ!

Ngẩng đầu nhìn thấy gương mặt đẹp đẽ đến không thể tưởng tượng nổi của Lâm Hiên, Tiêu Linh Nhi tâm thần khẽ động: "Chắc chắn là Đế phu xuất thủ cứu tại"

Mộ Ấu Khanh ở một bên hì hì cười một tiếng: "Là biểu tỷ phu ta cứu được ngươi, hắn liên tục cho ngươi dùng hai cái Thiên Hỏa Linh Lung Tâm, kích hoạt thể chất Huyền Phượng của ngươi."

Nói cách khác, sau này ngươi sẽ không vì nhịp. tìm ngừng lại mà chết đi nữa!”

"Quả là thết" Trong đôi mắt to của Tiêu Linh Nhĩ tràn ngập vẻ mang ơn sau đó vội vàng dập đầu nói: "Đa tạ ân cứu mạng của Đế phu, tiểu nữ không biết phải nên báo đáp như thế nào!"

Lâm Hiên cười nhạt một tiếng nói: "Không sao là tốt rồi."

Tiêu Linh Nhi khẽ gật đầu, len lén nhìn thoáng qua mặt Lâm Hiên, trong lòng tim đập rộn ràng.

“Cha! Cha!"

Lúc này Tuyền Châu và Tuyền Hàm từ ngoài cửa chạy vào, ôm lấy đùi Lâm Hiên.

"Thế nào?" Lâm Hiên cưng chiều sờ lấy cái đầu nhỏ của chúng nữ nhi. 

“Chúng ta chơi trốn tìm, kết quả tìm không thấy Tuyền Hi và Tuyền Ấu!" Tuyền Châu nói.

Lâm Hiên cười nói: "Đừng có gấp, để cha tìm!"

Thật ra thì hắn vẫn luôn sử dụng thần niệm chú ý tất cả mọi động tĩnh của các cô con gái của mình. Đối với Tuyền Hi và Tuyền Ấu trốn ở nơi nào, đương nhiên là hắn cũng biết rõ. Nhưng mà bởi vì muốn giữ lại niềm vui thú khi chơi trò chơi của bọn nhỏ đương nhiên hắn sẽ không lập tức nói ra.

"Được, vậy chúng ta và cha cùng nhau đi tìm!" Tuyền Châu và Tuyền Hàm lập tức kéo tay Lâm Hiên

Có cha ra tay, chắc chắn có thể tìm được Tuyền Hi và Tuyền Ấu!

Mà lúc này.

Trong bồn hoa ở trong một góc khác ở trong hoàng cung, Tuyền Hi và Tuyền Ấu trên đầu đều đội mấy đóa hoa, ngồi xổm ở trong bụi hoa. Mới vừa rồi các tiểu nha đầu không có bị Tuyền Châu và Tuyền

Hàm phát hiện, trong lòng rất là đắc ý.

.............................

"Tuyền Ấu, phương pháp của ngươi rất có tác dụng!" Tuyền Hi thấp giọng nói 

"Đó là chuyện đương nhiên!" Tuyền Ấu đắc ý ngẩng đầu lên suýt chút nữa là làm rơi hoa trên đầu xuống.

Các nàng đã tu hành từ nhỏ cho nên ngồi xổm ở trong bụi hoa rất lâu cũng không cảm thấy mệt mỏi. Hai tiểu gia hỏa quyết định, chỉ cần Tuyền Châu và Tuyền Hàm tìm không thấy mình, thì vẫn ngồi xổm ở chỗ này.

Nhưng mà khi nhìn thấy Lâm Hiên dẫn theo mấy người Tuyền Châu đi ra ngoài, các tiểu nha đầu không bình tĩnh nổi nữa.

"Cha cũng ra, chắc chắn hắn sẽ giúp tỷ tỷ tìm chúng ta!"

Nụ cười trên gương mặt nhỏ của Tuyền Hi biến mất trong nháy mắt.

Cha lợi hại như vậy, chắc chắn sức quan sát rất

Tuyền Ấu nghĩ nghĩ, nói ra: "Vậy chúng ta giả bộ cho giống hơn một chút!"

Nói xong, nàng một tay vịn hoa trên đỉnh đầu, một tay đào một đống bùn ở dưới đất, sau đó bôi lên trên gương mặt nhỏ của mình. 

Quay đầu, Tuyền Ấu hỏi Tuyền Hi: "Bây giờ ta đã giống một đóa hoa hay chưa?

Tuyền Hi thấy được hai bên mặt của nàng đều bị bôi đen đen như mực nhìn giống như là có một bông hoa mọc ra từ đỉnh đầu thì gật gật đầu: "Giống!

"Vậy ngươi cũng tới bôi một chút! Tuyền Ấu lập tức đào một đống bùn lớn bôi lên trên mặt của Tuyền Hi.

"Lần này chắc chắn cha rất khó tìm được chúng ta!"

Hai tiểu nha đầu cảm thấy khả năng ngụy trang của mình rất là tốt, trong lòng rất là tự tin.

Hô ~

Bỗng nhiên thân thể hai tiểu gia hỏa nhẹ bằng, giống như là đang bay lên.

Các nàng ngay cả vội cúi đầu nhìn lại, phát hiện ra mình đã lơ lửng giữa không trung,

"Oa ~ rõ ràng ta là một đóa hoa sao lại biết bay?" Tuyền Ấu hét lên một tiếng, mình ngụy trang thành hoa, hắn là nên cắm vào trong đất mới đúng!

"Chắc chắn là chúng ta bị phát hiện!" Tuyền Hi bất đắc dĩ chu mỏ một cái. 

Mình bôi nhiều bùn như vậy lên trên mặt mà vẫn còn bị phát hiện, đúng là khiến cho người ta rất là bất đắc dĩ!

Sau đó hai tiểu nha đầu cũng cảm thấy thân thể xiết chặt, có một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy hai người.

Lâm Hiên xuất hiện sau lưng các nàng, ôm các nàng vào trong ngực: "Ha ha, cha tìm thấy các ngươi!"

"Ô ô ô, cha quá lợi hại, đã như vậy rồi mà còn có thể tìm được chúng ta!” Tuyền Ấu bị thương rất nặng.


Mà nhìn thấy Lâm Hiên ôm Tuyền Hi và Tuyền Ấu từ trong một góc đi ra thì trên mặt của Tuyền Châu và Tuyền Hàm đều lộ ra vẻ sợ hãi thán phục.

"Cha thật tuyệt, lại tìm được Tuyền Hi và Tuyền Ấu trong một chỗ khó tìm như vậy!"

"Đúng đó, sau này chơi trốn tìm phải gọi cha tham dự vào chơi mới vui!"

Lúc này Lâm Hiên gật đầu cười nói: "Được, sau này cha sẽ chơi với các ngươi!" 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.