Chương trước
Chương sau
Lục Linh Tháp chính là ma khí cấp Linh Bảo, uy lực kinh thiên. Theo như đồn đại, bên trong ma khí này trấn áp vô số Thần Ma linh hồn trong ba ngàn thế giới. 'Theo thời gian lưu chuyển, Lục Linh Tháp không ngừng cọ rửa nghiền nát những linh hồn này, hóa tỉnh thần lực của bọn chúng thành ma lực của mình. Nếu như có thể đạt được Lục Linh Tháp, hòa làm một thể, như vậy thì có thể mượn dùng ma lực của ma khí này.

Nếu có thể thôn phệ toàn bộ ma lực của Lục Linh Tháp. Như vậy thì cho dù là một phế vật cũng có thể trong khoảnh khắc trở thành Chuẩn Đế Cảnh, thậm chí đại năng Đế Cảnh. Bởi vậy có thể thấy được, ma khí này đúng là vô cùng kinh khủng.

Và khiến cho tất cả mọi người sợ hãi hơn chính là ma khí này có được linh trí của mình, một khi mở ra linh trí thì sẽ tự động đồ sát tất cả sinh linh xung quanh.

Cho nên nói cái Linh Bảo này tương đương lợi hại, nhưng cũng không phải là ai cũng có thể khống chế được.

"Tiêu Diệp, quỳ xuống cho ta!" 

Tiêu Phi hấp thu một đạo ma lực bên trong Lục Linh Tháp, trong khoảnh khắc nổ bản ra. Đây là một đạo ma lực hắn tích súc đã lâu, lúc đầu không định lấy ra sớm như vậy. Nhưng bây giờ vì đánh bại Tiêu Diệp, hắn đành phải làm như vậy.

Mà, theo ma lực gia thân. Trong khoảnh khắc lực lượng của hắn tăng lên tới Tôn Giả Cảnh, không chút lưu tình nghiền ép Hoang Cổ Thánh Thể Tiêu Diệp.

Oanh!

Một bàn tay vỗ xuống, thân thể Tiêu Diệp phát ra tiếng vỡ vụn kinh khủng. Hai chân hắn mềm nhũn, nặng nề mà quỳ gối trên đài diễn võ, hoàn toàn không thể phản kháng lại một chút nào.

Lúc này Tiêu Phi nhịn không được ngửa đầu cuồng tiếu: "Thấy không, đây chính là kết quả khi các ngươi ức hiếp ta, ức hiếp muội muội tai"

Cạch!

Cũng ngay khi hắn vừa mới nói dứt câu thì Lục Linh Tháp bồng nhiên lại phát ra một tiếng vang thật lớn.

"Ừm?

Tiêu Phi ánh mắt run lên, trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác chẳng lành. Lục Linh Tháp chỉ có khi cộng minh với hẳn thì mới có thể phát ra tiếng vang. Nhưng mà vừa rồi, hẳn cũng không hạ bất kỳ chỉ lệnh gì cho Lục Linh Tháp!

Cạch!

Lại là một tiếng vang thật lớn, rung khắp thiên địa.

Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn thấy Lục Linh Tháp bỗng nhiên tuôn ra vô biên huyết quang, như là Ma Thần đồ thiên, xâm nhiễm cả mảnh thiên không.

Bị huyết quang này chiếu rọi xuống, tất cả mọi người đang có mặt ở đây cảm thấy thân thể muốn xé rách. Cho dù là Tiêu Phi cũng không thể khống chế mình, giống như là bị diệt thế Ma Thần bắt lấy, bị xé nát.

"Không tốt, Lục Linh Tháp bắt đầu tru diệt!"

"Mau trốn a!"

"Huyết quang đầy trời, trốn nơi nào a? !"

Vô số người hoảng sợ kêu lên, toàn bộ Việt Thương Quốc đều loạn cả một đoàn trong nháy mắt. Tiêu Phi vô cùng tuyệt vọng nhìn vẽ phía Lục Linh Tháp, hắn cho là mình đã khống chế cái ma khí này. 

Nào ngờ được ma khí chỉ mượn giờ hắn để thức tỉnh mà thôi.

Bây giờ mà khi thức tỉnh đồ sát sinh linh, dưới dâm uy của nó tất cả mọi người đều trở thành dê đợi làm thịt

Trong lúc tất cả mọi người chìm trong tuyệt vọng thì một đạo bạch quang xẹt qua bầu trời rơi vào phía trên Lục Linh Tháp.

Tất cả mọi người đang có mặt ở đây tập trung nhìn lại thì chị thấy đó là một nam tử vô cùng tuấn mỹ, như tiên giáng trần, không thế khinh nhờn.

Có người biết hẳn nhịn không được hô lên một tiếng: "Bắc Huyền Thiên Đế phu! Đây là Bắc Huyền Thiên Đế phu đến rồi!"

Nghe được một tiếng này, tất cả mọi người ở đây đều thả lỏng lại giống như là nhìn thấy được vô hạn hi vọng giáng lâm. Mà sau đó, bọn họ thấy Lâm Hiên nâng tay phải lên, bóp ra một đạo kim sắc ấn quyết huyền diệu ném về phía Lục Linh Tháp.

Bành!

Ấn quyết vừa mới tiếp xúc Lục Linh Tháp, huyết quang đầy trời ầm vang mà nát. Lục Linh Tháp vốn ma khí đại tác thụ liễm lại sát khí vô biên ** trong nháy mắt, trở nên giống bé ngoan.

Mà Có nhân sĩ tinh mắt khi nhìn thấy kim sắc ấn quyết chiếu lên trên Lục Linh Tháp hiện ra mấy chữ to màu vàng thì rung động không thôi.

Chỉ thấy kim sắc ấn quyết của Lâm Hiên hóa thành hai hàng chữ lớn, vững vàng phong bế Lục Linh Tháp.

Tủ trời, tù địa, từ chư thiên ma linh!

Cấm đạo, cấm mệnh, cấm vạn giới ma khí!

Đối với Lục Linh Tháp, Lâm Hiên biết rất rõ về nó. Bên trong Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép, ma khí này bởi vì trấn áp vô số Thần Ma linh hồn, lại không ngừng hấp thu năng lực của bọn họ để cho bản thân sử dụng khiến cho ma khí này có ma tính phi phàm đạt đến cảnh giới phong ma. Một khi nó thức tỉnh thì sẽ không chút kiêng kị mà đại khai sát giới.

Cho dù là người yêu ma quỷ chỉ căn không thể nào chống cự lại nó thì sẽ bị nó vô tình thôn phệ tiêu diệt. Mà muốn khống chế được ma khí này thì biện pháp tốt nhất chính là triệt để trấn áp lên trí của nó.


"Không hổ là Đế phu, ma khí khủng bố như thế đều bị hắn tiện tay trấn áp, đúng là khiến cho người mở rộng tầm mắt!"

"Nếu không có Đế phu, hôm nay Việt Thương. Quốc chắc chắn tử thương ức vạn, máu chảy thành sông a!”

"Ta lúc đầu cảm thấy Bắc Huyền Thiên và Bát Phương Thiên Địa khác thì chỉ bình thường mà thôi nhưng qua hôm nay ta sẽ không còn nghĩ như vậy nữa, bởi vì nó có Bắc Huyền Thiên Đế phu!”

"Đế phu, đúng là tồn tại khiến cho người ta phải ngẩng đầu nhìn lên."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.