Chương trước
Chương sau
Ba Hách Lâm cắn răng nhìn bầu trời đen kịt sau lưng mình, không khỏi lo lắng. Quay đầu nhìn về Lam Vân Quốc phía trước, trong mắt của hẳn xuất hiện hy vọng.

Nếu như Bắc Huyền Thiên Đế phu ở nơi đó thì tốt. Nếu như ca ca Ba Hách Đồ có thể mời được hẳn, như vậy thì cho dù có nhiều quỷ vật như thế nào đi nữa thì cũng không phải là chuyện đáng để lo!

Hô ~

Một đạo máu ánh sáng màu đỏ phá vỡ hư không, dẫn theo khí thế bén nhọn rơi vào hậu phương bộ lạc. Liệt Diễm.

Bọn người Ba Hách Lâm khiếp sợ nhìn lại, chỉ thấy đạo huyết quang nhanh chóng mở rộng. Chỉ trong hai ba hơi thở thì đã tạo thành một cái bình chướng cao tới trăm trượng.

Bành!!!!

Những quỷ vật đi trước đâm đầu vào trong lớp bình chướng này phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc. May mắn là bọn chúng không thế đụng vỡ bình chướng này.

"Cứu tính đến rồi!"

Ba Hách Lâm mừng rỡ trong lòng. Người xuất thủ có thể dễ dàng chặn bầy quỷ, điều này nói rõ thực lực của hắn tuyệt đối không phải bình thường. Ngẩng đầu nhìn thấy một con Lê Vân Linh Tước màu trắng to lớn trên bầu trời bay tới.

Trên lưng của nó có mấy chục người đang đứng.

Trước mắt, một người mặc Thái Cực đạo bào màu xám, đầu đội mũ hỗn nguyên, đeo tử kim kiếm gỗ đào, khí vũ hiên ngang.

"Đó chẳng lẽ là Hổ Long Sơn Trịnh Thiên Sư?”

Ba Hách Lâm không khỏi lộ ra mấy phần kính ngưỡng. Trên Đông Hoang đại địa, Hổ Long Sơn chính là tông môn vạn năm chuyên môn đối phó quỷ vật. Mà tông chủ của bọn họ Trịnh Thiên Khuê càng là tuyệt đỉnh cao thủ trong phương diện hàng phục quỷ vật

Người xưng "Trịnh Thiên Sư”.

Cho dù là người của bộ lạc dã man hung hãn như Ba Hách Lâm nhìn thấy hẳn cũng phải lộ ra mấy phần kính sợ.

Đợi đến khi bọn người Trịnh Thiên Khuê hạ xuống mặt đất.

Ba Hách Lâm vội vàng tiến lên ôm quyền hành lễ: "Tiền bối, ngài chính là Hổ Long Sơn Trịnh Thiên Sư sao?"

"Ừm: Trịnh Thiên Khuê khẽ vuốt cằm.

Ba Hách Lâm trong lòng vui mừng, vội nói: "Mời Trịnh Thiên Sư hàng phục ác qủy, bộ lạc Liệt Diễm chúng ta và hơn trăm bộ lạc khác đã loạn hết rồi!"

"Không tiêu diệt những quý vật này thì chúng ta không còn nhà để về nữa!”

Nghe đồn Trịnh Thiên Khuê thích dẫn theo đệ tử chu du bốn phía, lợi dụng tìm quý Linh khí tìm kiếm tung tích quỷ vật. Ba Hách Lâm cảm thấy lời đồn quả nhiên không giả, hôm nay có thể đụng phải Trịnh Thiên Khuê, có thể nói rằng rất là may mắn.

Trịnh Thiên Khuê lạnh nhạt nhìn hẳn một cái: "Hổ Long Sơn chúng ta lấy diệt trừ ác quỷ, trả lại yên tĩnh cho thiên hạ làm tôn chỉ lập tông, cứu vớt vạn dân, không cần ngươi nhiều lời”

"Rõ!" Ba Hách Lâm vội vàng ngậm miệng.

Sau đó Trịnh Thiên Khuê nhìn thoáng qua bình chướng xa xa, nói ra: "Ta Thái Âm Kỳ Môn Trận trước mắt chỉ có thể phát huy ba thành tác dụng, cũng không thể vĩnh cửu ngăn cản những quỷ vật này."

"Các ngươi theo ta cùng nhau tấn công vào đi, tiêu diệt những quý vật này”

Phía sau hẳn, các đệ tử nghe vậy nhao nhao lấy ra kiếm gỗ đào đeo trên người: "Vâng, sư tôn!"

Trịnh Thiên Khuê tay phải chỉ lên trời một cái. Hơn mười đạo hào quang huyết hồng ngút trời mà lên, biến thành mười mấy tấm đồ án phức tạp, hóa thành phù lục uy lực cường đại.

"Những Cửu Thiên Thần Sát Phù này chính là "Tiên Thiên Linh phù, dán lên trên thân kiếm có thể tăng uy lực lên gấp bội, nhớ lấy đừng có làm mất”

"Rõ!"

Thấy các đệ tử gật đầu, Trịnh Thiên Khuê miệng đọc chú ngữ, chia nhau dán những phù chú này lên thân kiếm của tất cả mọi người.

Ba Hách Lâm đứng ở bên cạnh nhìn thấy rõ sau khi Cửu Thiên Thần Sát Phù và kiếm gỗ đào hợp lại cùng nhau, lập tức bộc phát ra từng đạo thần sát lôi lực kinh khủng.

Mà lôi lực thuần dương, chính là khắc tinh của quỷ vật chí âm.

Ba Hách Lâm trong lòng thăm tán thưởng một tiếng, Trịnh Thiên Sư không hố là người trong nghề đối phó quỷ vật, có hẳn xuất thủ, đại cục đã định!

"Giết!"

Trịnh Thiên Khuê hô to một tiếng, dẫn theo các đệ tử phi thân tiến vào thủy triều quỷ vật. Có được Cửu Thiên Thần Sát Phù gia tì, tất cả mọi người đều có thể sử dụng Cửu Thiên Thăn Sát chỉ lực, đại khai sát giới trong đám quỷ vật.

Từng đạo hào quang huyền diệu loé lên, không lâu sau không gian trở nên trong sáng.

Bọn người Ba Hách Lâm đứng ở chỗ xa không nhịn được mà hưng phấn nấm chặt nắm đấm, khoảng cách thành công tiêu diệt ác quỷ ngay trong tầm với!

Mà Trịnh Thiên Khuê cũng không khiến cho tất cả mọi người phải thất vọng

Mười hơi thở sau, quỷ vật ở đây bị bọn họ tiêu diệt sạch sẽ.

"Sư tôn, chúng ta thắng!"

Đệ tử Hổ Long Sơn đều mặt lộ vẻ vui mừng, nhao nhao lấy một cái hồ lô nhỏ màu đen từ bên trong túi càng khôn ra. Cái này chính là pháp khí thiết yếu của tất cả mọi người trong Hổ Long Sơn, dưỡng khí hồ lô.

Mỗi khi hàng phục hoặc tiêu diệt ác quý, sau đó có thể dùng dưỡng khí hồ lô hấp thụ quỷ khí lưu lại bốn phía, cung cấp sau này tu hành.

Trịnh Thiên Khuê xoa xoa mồ hôi trên trán, chỉ cảm thấy mình cũng sắp kiệt lực rồi.

Hắn khẽ gật đầu: "Ừm, lần này xuất thủ hao tổn quá lớn, nhưng cũng may thu hoạch cũng không ít

"Tụ những quỷ khí này lại mang về, ít nhất có thể gia tăng một thành tu vít"


Trong chốc lát, quỷ khí phân tán xung quanh đám người Trịnh Thiên Khuê điên cuồng tụ lại một lần nữa Như ngàn vạn đạo lưu quang màu đen, du tẩu không ngừng. 

Mà bầu trời mới vừa rồi còn sáng tỏ lập tức lại âm trầm xuống, chẳng khác nào mưa to sắp tới.

Sau đó nhìn thấy khói đen cuồn cuộn từ khoảng cách ngàn mét trước mặt ập tới.

Một cự hình quỷ vật người mặc Hắc Long Chiến Giáp cầm đại đao trong tay lao đến. Mỗi khi hắn bước ra một bước thì có mấy trăm quỷ vật từ dưới mặt đất chui lên. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.