Trong lòng biết người của Tiêu gia chắc chắn sẽ không tuỳ tiện giao Tu La Tôn ra, bởi vậy hắn vừa mới đến thì đã trực tiếp ra một cái hạ mã uy.
Chẳng những trên đường đi không chút kiêng kỵ giết hơn trăm người, còn ra lệnh cho Huyền Băng Ma Long tiến hành công kích cung điện của Tiêu gia.
"Phế bỏ bọn họ cho ta!"
Giang Phàm chợt vung tay lên, mệnh lệnh cho đám ma kỵ nhắm thẳng vào huynh đệ Tiêu Tu Tề.
"Súc sinh!”
Tiêu Tu Tẽ bạo hống một tiếng, thôi động chân nguyên trong cơ thể dẫn một đạo ma quang giết ra ngoài
Tiêu Thụy mắt thấy tình thế bức người, cũng không thể không toàn lực đi theo ca ca nghênh chiến.
Nhưng mà ma kỵ của Vô Sinh Quốc tương đối lợi hại.
Rất nhiều ma kỵ chẳng những tu vi đạt đến Thần Phách Cảnh, còn rất có kinh nghiệm chiến đấu. Không đến mười hiệp, bọn họ đã đánh cho huynh đệ Tiêu thị trọng thương.
Nhìn huynh đệ Tiêu thị nằm rạp trên mặt đất không ngừng chảy máu, Giang Phàm vẻ mặt như là đang quan sát sâu kiến: "Bây giờ mà các ngươi vẫn còn không chịu giao Tu La Tôn ra hay sao?"
"Chết cũng không cho!" Tiêu Tu Tê cắn răng nói.
"Ha ha, không có vấn đề"
Giang Phàm vẫn vô cùng bình tĩnh nói: "Ta sẽ sai người đào sâu ba thước tìm kiếm Tu La Tôn, cùng lúc đó, ta sẽ để cho Huyền Băng Ma Long thỏa thích đồ sát người trong thành, cho đến khi các ngươi giao nó ra cho ta mới thôi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3680869/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.