Lâm Hiên nhíu mày, đối với đám ô hợp này, lúc đầu hẳn cũng khinh thường không muốn xuất thủ. Nhưng mà đám người trong Ma đạo này lại tiến đánh U La Tông, khiến cho giới võ đạo trong Vạn Ma Quốc vốn đã ổn định bây giờ lại trở nên rung chuyển.
Hơn nữa vừa rồi bọn họ còn muốn ra tay với Cửu 'Đầu Thiên Măng. Chuyện này khiến cho Lâm Hiên có lý do không thể không động thủ với bọn họ.
Trong lòng Lâm Hiên, chúng nữ nhi và mẫu thân của chúng nữ nhỉ là cấm kị mà người khác hoàn toàn không thể đụng vào. Những người này nhiễu loạn Vạn Ma Quốc, mưu toan giết chết Cửu Đầu Thiên Mãng, há có thể giữ lại được?
Nhưng Lâm Hiên sẽ không đại khai sát giới ở trước mặt của chúng nữ nhi, cho nên hắn lạnh lùng nói ra: "Cút."
"Vâng vâng vâng!"
"Đa tạ Đế phu!"
Bọn người Liên Khang như được đại xá, liên tục không ngừng vội vàng rời đi.
Về phần thi thể của Vũ Tiến Đào, Đế phu không lên tiếng, không ai dám gì vào cho nên chỉ có thể để mặc cho hẳn chết ở bên trong vũng bùn.
Tiêu Dạ Nhiễm vốn cho rằng Lâm Hiên muốn buông tha cho đám người Liên Khang thật, trong lòng không khỏi có chút thất lạc.
Ngẫm lại cũng thế, mình là thân phận hèn mọn như thế nào sao có thể làm phiền Đế phu báo thù cho mình được?
Nàng bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Mà chỉ trong một cái chớp mắt sau đó nàng phát hiện ra điều khác thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3680857/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.