Lần này Viên Khiếu vội vàng đâm kiếm ra, muốn dùng công thay thủ bức bách Lâm Hiên lui lại. Nào biết được ngay trong điện quang hỏa thạch, cổ họng của hắn tê rần. Cúi đầu nhìn lại, ngón tay Lâm Hiên đã chống cổ họng của hắn.
Viên Khiếu không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng kinh hô một tiếng: "Trời ạ!"
Hắn cảm thấy lúc này thế giới quan của mình sắp nát rồi.
"Lại đến!"
Viên Khiếu nổi giận gầm lên một tiếng, kích thích toàn bộ tiềm lực của bản thân mình ra. Chỉ cần ngăn cản được một lần hoặc là đánh trúng Đế phu một lần, hắn có thể thắng. Hắn không tin, mình hoàn toàn thúc thủ vô sách trước mặt Đế phu!
Hô!
Ngay trong chớp mắt, cái trán Viên Khiếu tê tê.
Ngón tay của Lâm Hiên chỉ thẳng vào cái trán của hắn.
Viên Khiếu chỉ cảm thấy trong đầu ong lên một cái! Một tiếng nổ tung, điên cuồng nuốt mấy ngụm nước bọt.
"Ba kiếm đã qua, ngươi còn cái gì muốn nói nữa hay không?" Lâm Hiên thu tay lại, ung dung nhìn Viên Khiếu một chút.
"Cái này. . ." Viên Khiếu nhất thời lửa giận công tâm, khóe miệng tràn ra một vệt máu.
Hắn không ngờ được kiếm còn có thể dùng như vậy. Không cần cuồng bạo cậy mạnh đi nghiền ép. Nhìn như mây trôi nước chảy, nhưng ngược lại lại thể hiện ra bá đạo chưởng khống sinh tử.
Loại kiếm đạo này, lúc trước hắn nghĩ cũng không dám nghĩ tới!
Mà nhìn thấy Lâm Hiên chỉ xuất thủ ba lần thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3680841/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.