Chương trước
Chương sau
 

 Sau khi cẩn thận cảm thụ khí tức lệ quỷ, đôi mắt đẹp của Mộ Ấu Khanh phát lạnh. 

 "Trước mặt bạn tiểu thư mà còn dám diễu võ dương oai, đáng chết!" 

 Ngọc thủ vung lên, chân nguyên Chuẩn Đế Cảnh hóa thành chân khí kinh khủng, thuận theo Thanh Loan Kiếm của nàng bắn ra. 

 Oanh! 

 Chỉ một đạo kiếm khí đã đánh cho mười mấy lệ quỷ nổ thành bột mịn. 

 Sau lưng bọn người Trương Vũ Bằng, Du Nguyên Quân thấy thế thì đều lộ ra vẻ tán thán. Không hổ là cường giả Chuẩn Đế Cảnh, xuất thủ chính là bất phàm. Nghĩ đến mình còn muốn lấy ban thưởng, đám người cũng không dám lười biếng, vội vàng chia ra mấy đường, đi theo Mộ Ấu Khanh cùng nhau xông vào bên trong. 

 Mà lúc này, lệ quỷ nghe được động tĩnh lao ra càng ngày càng nhiều. Phố lớn ngõ nhỏ Bành Thành đều bị lệ quỷ đen nghịt chen chật ních. 

 Từng đạo quỷ khí màu đen giống như là thuỷ triều trút thẳng xuống chỗ mấy người Mộ Ấu Khanh. 

 Nhưng mà những lệ quỷ này cảnh giới đều không cao. 

 Mặc dù dáng vẻ đáng sợ, toàn thân oán khí cuồn cuộn, trên người dính huyết dịch khiến cho người ta buồn nôn nhưng mà ở trước mặt mấy người Mộ Ấu Khanh thì bọn chúng chính là pháo hôi. 

 Theo từng đạo kiếm khí rơi xuống, từng đạo hào quang huyền diệu loé lên. 

 Trong thời gian một nén nhan mọi người đã tiêu diệt gần bốn, năm vạn lệ quỷ. 

 "Xem ra đúng là toàn thành đều luân hãm!" Triệu Hồng Diêu thấy thế thì không khỏi thở dài. 

 Phùng Vũ lắc đầu: "Chuyện đã đến nước này, cũng chỉ có thể tay cụt cầu sinh, bỏ qua một cái Bành Thành cứu vớt toàn quốc." 

 Triệu Hồng Diêu gật đầu đồng ý: "Cũng may có công chúa ở đây, nếu không thì chuyện hôm nay cũng không có giải quyết dễ dàng như vậy đâu!" 

 Hắn đã nhìn ra, cho dù là Du Nguyên Quân, khi đối mặt với đông đảo quỷ vật như thế thì cũng là đáp ứng không xuể. 

 Nếu không phải có siêu cấp cường giả Mộ Ấu Khanh bên cạnh thì đâu có thể dễ dàng tiêu diệt nhiều quỷ vật như vậy được? 

 Rống! ! ! 

 Một tiếng kêu thê lương xen lẫn khí tức vô cùng cuồng bạo chấn động đến màng nhĩ của mọi người khẽ rung lên. 

 Một bóng dáng màu đen cực lớn phá tan vách tường phía trước lao thẳng đến chỗ của Mộ Ấu Khanh. 

 Mọi người tập trung nhìn lại thì không khỏi hít một hơi khí lạnh. 

 Chỉ thấy bóng dáng màu đen này có dáng vẻ giống như người nhưng mà cao hơn so với người bình thường nhiều. Trên làn da xanh xao vàng vọt hiện đầy vết rách, bốn cái nanh trong miệng dài nhỏ bén nhọn giống như là răng nanh. 

 Mà đây còn chưa phải là kinh khủng nhất. 

 Chỉ với khí tức của quái vật hình người này thì đã vọt thẳng đến Thần Phách Cảnh đỉnh phong. 

 "Đây cũng là quỷ vật?" Mộ Ấu Khanh tò mò hỏi. 

 Du Nguyên Quân nghĩ nghĩ, ánh mắt không khỏi run lên: "Là quỷ vật, nhưng mà là đồng giáp thi còn lợi hại hơn quỷ vật bình thường gấp trăm lần!" 

 ……………………………………. 

 Đồng giáp thi! 

 Nghe được cách gọi mới lạ này, bọn người Mộ Ấu Khanh đều vẻ mặt vô cùng nghi hoặc. 

 Du Nguyên Quân giải thích: "Trong Quỷ tu nhất đạo, có một loại thủ đoạn luyện thi cực kỳ tà ác." 

 "Luyện thi nhân thường chọn phỉ đồ cùng hung cực ác khi còn sống làm đối tượng, chôn thi thể của bọn hắn trong cực âm phong thuỷ chi địa có khí hung sát cực mạnh." 

 "Mỗi ngày bình minh mới bắt đầu, sẽ lấy nước đồng và thú huyết vẩy trên thi thể, lại dùng phù lục và chú ngữ đặc biệt tiến hành dung hợp thi thể và nước đồng." 

 "Sau bảy bảy bốn mươi chín ngày, bọn họ sẽ đào thi thể ra, làm vật chứa, phong ấn một cái hoặc là nhiều cái quỷ linh hung ác, đồng thời lấy máu của mình làm một đạo cung cấp nuôi dưỡng cuối cùng, dùng nó để ký kết khế ước chủ tớ với đồng thi." 

 "Một khi thành công, như vậy thì có thể luyện ra một bộ đồng giáp thi sức sát thương cực mạnh." 

 Mộ Ấu Khanh sau khi nghe xong lông mày nhăn lại: "Nói cách khác, loại đồng giáp thi này tương đương với ác quỷ và đồng thi kết hợp." 

 "Đã có sự hung tàn âm độc của ác quỷ, lại có cốt thép đồng xương của đồng thi!" 

 Du Nguyên Quân gật đầu nói: "Công chúa nói cực phải! Cho nên loại đồng giáp thi này cực kỳ khó đối phó, đồng thời người luyện chế đồng giáp thi cũng có thực lực tương đối kinh khủng." 

 "Dựa theo tại hạ suy đoán, có thể luyện chế ra cỗ đồng giáp thi trước mắt này, tu vi ít nhất là Tôn Giả đỉnh phong!" 

 Tê ~ 

 Hắn nói như vậy khiến cho bọn người Triệu Hồng Diêu đều lưng trở nên lạnh lẽo. Khó trách quỷ loạn ở Bành Thành sẽ phát triển nhanh chóng như vậy, hóa ra kẻ đứng sau màn có thực lực khủng bố như thế! 

 Mắt thấy đồng giáp thi sắp vọt tới trước mặt. Mộ Ấu Khanh toàn lực vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, cầm Thanh Loan Kiếm trong tay xông ra ngoài: "Cho dù như thế nào đi nữa thì cũng phải giết đồng giáp thi này!" 

 "Phượng gáy kiếm quyết!" 

 Một đạo kiếm quang sáng chói lấp lánh. Nàng lấy tốc độ cực kỳ mau lẹ, một kiếm bổ vào trên trán đồng giáp thi. 

 Đang! 

 Rung động dữ dội, lực đạo truyền đến trong lòng bàn tay, chấn động đến hổ khẩu Mộ Ấu Khanh có chút tê rần. 

 "Da thật là dày!" 

 Mộ Ấu Khanh giật mình. 

 Oanh! 

 Một tiếng nổ vang. 

 Mộ Ấu Khanh trút chân nguyên ra, kiếm khí nổ tung ở bên trong vết thương của đồng giáp thi, khiến cho thân thể của nó bị nổ thành hai khúc. 

 Thu kiếm, Mộ Ấu Khanh rơi xuống mặt đất, tay phải cầm kiếm đã có chút run rẩy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.