Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn lên kiếm trận càng lúc càng lớn ở trên bầu trời, ánh mắt sáng lên: "Nguyên Từ Kiếm Thai thôn phệ nhiều linh kiếm như vậy, chắc chắn sẽ càng lợi hại hơn nữa."
"Nếu như bây giờ cưỡng chế cướp đoạt lấy nó thì thực lực của ta sẽ tăng lên càng nhiều hơn nữa?"
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nở một nụ cười. Chợt, hắn tỏa ra vô biên kiếm ý, hóa thành một đạo lưu quang xông về phía kiếm trận.
Oanh!
Nhưng mà vừa mới tiếp xúc với kiếm trận thì một cỗ lực lượng thôn phệ cực kỳ hung ác vọt thẳng tới chỗ Lục Trường Sinh, tựa như muốn nuốt chửng lấy kiếm ý của hắn.
Lục Trường Sinh chỉ cảm thấy đầu ong lên, mắt tối sầm lại, vội vàng rơi từ trên không trung xuống. Thân thể có chút phát run, không cam lòng lại khiếp sợ nhìn kiếm trận.
"Đáng chết, cái kiếm trận này quá mạnh, sợ là sư tôn ra mặt cũng không động được nó!"
Oanh!
Lại là một tiếng vang thật lớn.
Tiêu Vô Ngân cũng muốn cường công kiếm trận, nào biết được vừa mới tiếp xúc với nó thì đã bị bắn ngược ra. Lau đi vết máu ở khóe miệng, Tiêu Vô Ngân nắm tay nổi giận gầm lên một tiếng: "Đáng chết! Thật mẹ nó đáng chết!"
Ma kiếm của mình mất đi thì cũng thôi đi ngay cả kiếm trận này cũng không thể sờ vào được. Chuyện này đối với kiếm tu bọn họ thì phải nói là cực kỳ nhục nhã.
"Ai!"
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây không khỏi than thở một tiếng.
Nguyên Từ Kiếm Thai kiếm khí trùng thiên, đúng là bảo bối tốt. Nhưng mà các thứ quỷ này rất là khó chinh phục được, ngay cả Thánh Địa Đại sư huynh và Tiểu Kiếm Ma cũng không giải quyết được. Chắc hẳn Đông Hoang kiếm đạo này cũng không có người nào có thể lấy được tuyệt thế Kiếm Thai này.
Trong đám người, chỉ có một mình Ôn Viễn Tùng nở một nụ cười.
"Quả nhiên, Đế phu không vội tới cũng là vì hắn đã biết trước được những người khác hoàn toàn không thể nào đụng vào Nguyên Từ Kiếm Thai được."
Nghĩ tới đây, Ôn Viễn Tùng cực kỳ kính nể đối với khả năng bày mưu nghĩ kế của Lâm Hiên.
Ngoài trăm dặm trên không trung.
Lâm Hiên dẫn theo bốn cô con gái và Đường Dĩnh ngồi trên Thanh Dực Phi Điểu Ngọc Liễn.
"Cha, đó chính là Tiên Thiên Kiếm Thai mà ngươi nói đúng không?"
Mấy người Tuyền Châu tò mò nhìn kim trần sáng chói trước mặt.
Dọc theo con đường này, Lâm Hiên nói cho các nàng biết tri thức có liên quan tới Nguyên Từ Kiếm Thai. Các tiểu nha đầu đều tỏ vẻ cực kỳ chờ mong có thể có được Nguyên Từ Kiếm Thai.
Mắt thấy Nguyên Từ Kiếm Thai hóa thành kiếm trận vô cùng to lớn, các nàng càng hiếu kì và thích.
"Không sai." Lâm Hiên mỉm cười: "Hơn nữa nó đã diễn hóa ra bốn thanh, vừa khéo chia đều cho các ngươi mọi người một thanh."
Căn cứ Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép. Lúc trước sở dĩ tông chủ Khí Tông không gia trì bất kỳ cấm chế pháp quyết gì cho Nguyên Từ Kiếm Thai cũng là bởi vì hắn phát hiện thành Kiếm Thai này tự có khí linh. Mà khí linh theo thời gian trôi qua thì có thể dần trưởng thành và thay đổi.
Lâm Hiên cảm thấy chị sợ ngay cả tông chủ Khí Tông cũng không thể nào ngờ được rằng Kiếm Thai do hắn chế tạo xạo khi thu nạp đủ nhiều thiên địa linh khí thì loại diễn sinh ra ba thanh Kiếm Thai khác.
Mà bốn thành Nguyên Từ Kiếm Thai đều tự có khí linh. Vì để tránh cho bị người khác cướp đi, bọn chúng bão đoàn sưởi ấm, hợp thành một cái Nguyên Từ Kiếm Trận cự đại, cướp đoạt tất cả kiếm tu. Điều này sợ là ngay cả tông chủ Khí Tông cũng không có tính trước được.
Mà theo Lâm Hiên, đây chính là cơ duyên lớn của bốn cô con gái của mình. Nguyên Từ Kiếm Trận chính là trận pháp cực kì hiếm thấy, đối với Thương Long đại lục thì tuyệt đối không có ai có thể phá được.
Nhưng mà đối với người có được Thập Phương Trận Đồ như Lâm Hiên thì có thể tiện tay phá bỏ nó. Lúc đầu, nếu như Nguyên Từ Kiếm Thai chỉ có một thanh, Lâm Hiên cũng không hứng thú lắm. Bây giờ nó biến thành bốn thanh, từ nơi sâu xa đã quyết định đây là cơ duyên thuộc về các cô con gái của mình.
Đương nhiên Lâm Hiên sẽ không bỏ qua chuyện tốt như thế này.
"Thế nhưng là bọn chúng nhìn rất lợi hại, sao chúng ta có thể lấy được?" Tuyền Châu vẻ mặt lo lắng nói.
Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu cũng gật gù cái đầu nhỏ đồng ý.
Lâm Hiên cưng chiều mà nhìn các nàng: "Cha sẽ để cho bọn chúng ngoan ngoãn đi đến trong tay các ngươi."
Bốn tiểu nha đầu lập tức cười. Đúng đó, cho dù là bất kỳ vấn đề gì thì cha cũng có thể giải quyết được!
Sau đó Lâm Hiên thôi động Thần Hành Thủ Trạc, trong chớp mắt đã đến trên không Linh Kiếm Sơn. Lợi dụng bí mật có liên quan tới Nguyên Từ Kiếm Thai, còn có phương pháp phá trận được ghi chép bên trong Thập Phương Trận Đồ. Hắn tiện tay bóp ra một cái ấn quyết huyền diệu, ném về phía Nguyên Từ Kiếm Trận.
Hô!
Trong nháy mắt kim sắc ấn quyết mở rộng ra phạm vi ngàn mét, như một vầng mặt trời vàng óng chiếu sáng đỉnh Linh Kiếm Sơn. Hơn vạn người ở dưới chân núi điều khiếp sợ nhìn nó đánh sâu vào bên trong Nguyên Từ Kiếm Trận.
Bành!
Sau đó là một tiếng vang thật lớn vang lên, trong nháy mắt Nguyên Từ Kiếm Trận giải thể, kiếm khí mãnh liệt như thủy triều tiết lộ ra ngoài. Không bao lâu, bốn thanh Kiếm Thai uy phong lẫm lẫm khôi phục bản thể, lơ lửng trên bầu trời.
"Tiện tay phá mất kiếm trận mãnh liệt như vậy, năng lực như vậy khiến cho người ta trông mà thèm!"
Lâm Hiên còn chưa lộ diện, tất cả mọi người đang có mặt ở dưới đã cực kỳ sùng bái hắn.
Thậm chí.
Hai thiên chi kiêu tử Lục Trường Sinh và Tiêu Vô Ngân cũng tràn ngập kính sợ sùng bái, ngửa mặt nhìn lên Ngọc Liễn trên bầu trời.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]