"Còn nữa, chúng ta nguyện di chuyển về phía phương bắc bảy ngàn dặm, rời xa quốc cảnh Lam Vân Quốc!"  
 Hắn cũng cực kỳ khẩn trương, một hơi nói ra nhiều điều kiện bồi thường như vậy. Hắn tin tưởng, ca ca của mình Ba Hách Đồ ở đây thì chắc chắn cũng sẽ nói như vậy. Bởi vì khí tức Đế Cảnh của Lâm Hiên quá đáng sợ, khiến cho hắn cảm thấy mình nhỏ bé giống như là sâu kiến.  
 "Cho các ngươi ba ngày, nếu như không làm được..." Lâm Hiên mỉm cười, không nói cũng hiểu.  
 "Xin Bắc Huyền Thiên Đế phu yên tâm, nhiều nhất một ngày chúng ta có thể làm được!" Ba Hách Lâm vội vàng nói.  
 Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.  
 Chuyện làm đến mức này, tin tưởng bộ lạc Liệt Diễm cũng không dám tiếp tục làm loạn. Tất cả mọi chuyện đã làm hôm nay coi như là vì để cho quốc gia mà mình đã từng sinh sống có được sự an bình tường hòa đi.  
 Được Lâm Hiên cho phép, Ba Hách Lâm vội vàng xoay người rời khỏi đại điện.  
 Len lén lau mồ hôi lạnh trên trán một chút, trong lòng Ba Hách Lâm than thở một tiếng: “Má ơi, có thể nói là xuất sư bất lợi, sao lại đụng phải đại nhân vật khủng bố như vậy chứ?"  
 Hít sâu một hơi, hắn vội vàng gọi bọn người Mộc Ca rời khỏi đây.  
 Ra khỏi cửa, Mộc Ca nhịn không được nói ra: "Phó thủ lĩnh, điều kiện vừa rồi ngươi đưa ra quá nhiều chúng ta có thể làm được trong vòng một ngày hay sao?"  
 "Làm không được cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3680807/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.