Nghe được bọn nhỏ nói như vậy, Đông Hoàng Tử U cười vui vẻ hơn. Cho dù như thế nào đi nữa thì Lâm Hiên dạy con vẫn biết tròn biết méo. Có hắn chăm sóc, bọn nhỏ cũng đều chăm chỉ làm bài tập và tu luyện võ đạo.
Trừ bài tập, thứ Đông Hoàng Tử U quan tâm nhất là bọn nhỏ tu luyện võ đạo. Nàng âm thầm quyết định, chờ qua một năm nữa, bọn nhỏ triệt để hoàn thành tu luyện "Thiên Chiêu Kiếm Pháp", nàng sẽ dạy các nàng kiếm pháp cao cấp hơn.
"Vậy thì tốt, thừa dịp hôm nay mẫu thân rảnh rỗi, các ngươi nói xem muốn đi nơi nào chơi?" Đông Hoàng Tử U cưng chiều mà nhìn bọn nhỏ.
Bốn tiểu nha đầu lập tức mở rộng đầu óc suy nghĩ, kỷ kỷ tra tra thảo luận một lúc lâu mới quyết định đi Thánh Cảnh Sơn chơi. Bởi vì các nàng nghe nói, nơi đó một năm bốn mùa như mùa xuân, là nơi duy nhất ở Bắc Huyền Thiên có thể nhìn thấy cảnh mùa xuân.
"Được, vậy chúng ta đi Thánh Cảnh Sơn." Đông Hoàng Tử U vung ngọc thủ lên, không trung sau lưng kim quang vạn trượng.
Chín con rồng lớn lôi kéo Huyền Băng Ngọc Liễn từ tầng mây rơi xuống, đứng ở trong sân.
"Đi thôi." Đông Hoàng Tử U nói với Lâm Hiên.
Sau đó Lâm Hiên và nàng cùng nhau dẫn bọn nhỏ đi lên Huyền Băng Ngọc Liễn.
Không hổ là tọa giá tôn quý nhất Bắc Huyền Thiên, trình độ xa hoa của Huyền Băng Ngọc Liễn có thể nói là vượt qua tưởng tượng.
Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3680801/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.