Huynh ấy rất tốt, chỉ có điều ta không phải người huynh ấy để tâm Chu Chi Thiên. Mà ta cũng không có tình cảm nam nữ đối vớihuynh ấy. Chúng ta, chỉ nên là huynh muội. Vì thế, Du An cố tỏra thật hồn nhiên, nói:
- Đương nhiên rồi, huynh mãi mãi là đại sư huynh tốt của ta.
- Không phải, ý ta là...
- Nhìn kìa, kia không phải mứt đào sao, đi thôi...
Du An nhanh chóng cắt đứt lời của Âu Dương Dực Phàm, làm nhưkhông để ý. Chắc chắn người tinh tế như hắn sẽ nhận ra câu trả lời của Du An. Ta chỉ có thể nói xin lỗi.
Âu Dương Dực Phàm hơi thất thần một chút song trên môi lại nởnụ cười nhẹ như thói quen, chỉ là nụ cười này có chút gượnggạo.
Vì cả hai người đều không có tâm tình đi chơi, lúc trở về nhàtrọ thì còn rất sớm. Du An gọi cho mình một bát mỳ cùng chút điểm tâm rồi trở lại phòng. Khi tiểu nhị vừa mang đồ ăn lêncho Du An thì không lâu sau Phụng Nguyên đến tìm nàng. Đương nhiênanh ta chỉ có thể nhảy từ cửa sổ mà vào. Đừng đùa, nơi nàylà một trong những tửu lâu của Bát Quái, cho dù không có đámngười Âu Dương Dực Phàm thì cũng có vài tên ảnh vệ. Nếu khôngphải võ công của Phụng Nguyên vốn không tệ, nay thực lực lạităng lên không ít thì khó mà vào được.
Mạc Hi đã tỉnh. Nghe vậy Du An lập tức cùng Phụng Nguyên tớiVạn Nhất. Tình hình tên nhóc này không tệ lắm, đã được đạiphu đả thông kinh mạch. Chỉ cần bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-sieu-pham-cua-chu-chi-thien/2399966/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.