Nhân lúc tất cả vẫn chưa định thần lại, Phụng Nguyên phóng người muốn bỏ chạy. Vài người cũng lập tức muốn đuổi theo nhưng đều bị một nhóm người áo trắng chặn lại. Bọn họ đều không lộ mặt mà đeo mạng che mặt, chiêu thức nhanh gọn và lạ khiến cho quần chúng giang hồ không thể phân biệt bọn họ rốt cuộc thuộc môn phái nào.
Còn lại Nghiêm Vu San vẫn đứng như trời chồng, hắn có lẽ vẫn chưa thể hoàn hồn lại. Du An âm trầm, cũng may nàng cho các đệ tử của Vạn Nhất mai phục gần đó, nếu không Phụng Nguyên cũng không thể chạy thoát dễ dàng như vậy. Còn tên ngốc Nghiêm Vu San kia không hề hay biết mình đã đắc tội rất nhiều người, thế nên liên tiếp vài ngày sau đó, Nghiêm Vu San đều bị tiêu chảy tới nỗi không xuống giường được. Tất nhiên đó là chuyện tương lai.
Sau đó Du An cũng không còn tâm trạng ở lại nên đi về trước. Chu Lịch Dương đương nhiên muốn đi cùng muội muội mình nhưng bị Huỳnh Hiểu Uy lôi kéo, hắn vẫn còn tức vụ Xạ Nhật. Xem ra hôm nay hắn không báo thù thì sẽ không chịu về chăng? Du An kệ bọn họ, nàng muốn tới Vạn Nhất xem xét tình hình. Nhưng có một người thu hút sự chú ý của nàng, chính là Cao Thần. Hắn hiện tại mặt mũi lấm lem, quần áo cũng vương đất bụi mặt thì ngơ ngác chỉ nhìn một điểm vô định nào đó, không có tiêu cự. Bao nhiêu người đi qua nhưng chẳng có ai để ý tới hắn, thật cô độc. Du An đi tới trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-sieu-pham-cua-chu-chi-thien/2399953/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.