Hắn không biết Tôn Nhược muốn làm gì, nhưng lúc này chọc giận ả, tuyệt không phải lựa chọn tốt, Tạ Thu Thời tâm tư thay đổi, trong mắt lập tức nảy lên sương mù.
“Tôn cô nương, đây là làm sao vậy, không phải nói muốn mời Thu nhi uống trà sao? Sao lại trói Thu nhi? Thu nhi rất sợ”
Tôn Nhược giống như bị xúc động, “Thu nhi đừng sợ, Thu nhi thật sự muốn cùng ta uống trà sao?”
Tạ Thu Thời nước mắt nhỏ giọt rơi xuống “Đương nhiên, Thu nhi vẫn luôn, vẫn luôn” nói tới đây, hắn thẹn thùng dường như đỏ mặt “Vẫn luôn ái mộ Tôn cô nương”
Tôn Nhược bước nhanh tới, ly Tạ Thu Thời càng gần, hoảng loạn lau nước mắt cho Tạ Thu Thời, “Thu Nhi đừng khóc”
Tạ Thu Thời nước mắt rớt càng nhiều hơn, hắn di chuyển qua lại “Tôn cô nương trước tiên cởi trói cho Thu nhi được không, Thu nhi rất khó chịu”
Tôn Nhược lại không đáp, chỉ hỏi “Thu nhi thật sự ái mộ ta?”
Tạ Thu Thời trong mắt nhiễm một mảnh ngượng ngùng, “Tất nhiên là thật, ta không phải vẫn đang chờ Tôn cô nương đến nhà ta cầu hôn sao.”
“Thật sao” Tôn Nhược buồn rầu nói “Không phải Thu nhi đã nói bá mẫu không đồng ý hôn sự của chúng ta sao”
Tạ Thu Thời còn chưa kịp trả lời, đã nghe ả mở miệng nói “Bằng không, chúng ta liền tại đây làm lễ bái Chu Công đi, chỉ cần Thu nhi trở thành người của ta, bá mẫu liền sẽ không phản đối nữa”
Tạ Thu Thời cả kinh, không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-nha-ta-la-tra-xanh/2953519/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.