Nguyệt Ngân Lam, người giang hồ xưng là thần tiên toán, nam nhân tuấn dật đang lo âu không thôi, đi qua đi lại. Trong cửa phòng đóng chặt kia truyền ra những tiếng rên rỉ kêu đau, một tiếng lại lớn hơn một tiếng, khiến cho hắn căng thẳng thần kinh mau phân liệt. Hôm nay đúng là ngày nương tử yêu dấu của hắn lâm bồn, một tiếng trẻ con khóc lớn vang tới tận mây xanh. Chúc mừng thiếu gia, chúc mừng thiếu gia! Thiếu phu nhân sinh được một thiên kim đáng yêu.
Hôm nay là đêm trăng tròn, liền gọi nó là Nguyệt Nha Nhi đi. Vừa nghĩ vậy, tay ngứa nên từ trong lòng lấy ra mai rùa cùng mấy cái đồng tiền, lắc mấy cái, gọn gàng bỏ xuống xem kỹ. Con gái ngoan, mạng con đã định vị hôn phu của con không cần con, tình nguyện đi làm một vị hòa thượng, con phải làm sao bây giờ?
Cha nàng quyết định cùng nàng cãi số một lần. Nàng cùng cha bôn ba khắp tất cả các miếu chùa hy vọng kịp thời ngăn chặn phu quân của con gái mình xuất gia. Cho đến khi nàng tình cơ gặp được một công tử do bệnh từ nhỏ mà tóc không thể mọc được lại khiến con tim nàng run động. Đúng là ý trời.