Editor: hongheechan
Ngày thứ hai, vừa mở cửa chính ra, đánh bóng bàn, duỗi thẳng ghế ngồi ra, lại sạch một cách kì quái, đợi đến khi mặt trời xuống núi, lại không gặp một người nào đến tửu lâu Như Ý ăn cơm.
Đây là chuyện gì thế? Tô Tĩnh Nhã cực kì buồn bực, lúc trước kia, dù buôn bán không tốt thì bằng hữu của cha cũng sẽ tới, coi như có chuyện phải làm không tới được thì cũng không thể nào giống như hẹn nhau nghỉ đến một người cũng không có chứ? Trong phòng bếp đã chuẩn bị xong món ăn và thịt tươi rồi, đến ngày mai nhất định sẽ biến vị, vậy phải làm sao bây giờ mới được chứ?
Nhìn đại sảnh trống rỗng, Tô lão cha cũng không khỏi nhíu mày: "Ta ra ngoài đi dạo." Nói xong chắp tay sau lưng, ra cửa.
Tô Tĩnh Nhã cũng cảm thấy đại sảnh trống rỗng này ở trên đường cái nào nhiệt, nhìn thế nào cũng cảm thấy lạc lõng, dặn dò Đại Đầu và Trụ Tử coi chừng, kêu Lý Dục lên, đi tới phòng bếp.
Không biết tại sao, bây giờ lúc Tô Tĩnh Nhã có chuyện, rất thích để Lý Dục tiếp bên người, xem ra nam nhân ngây ngô này, luôn có thể cho mình một loại cảm giác an toàn, mặc dù hắn không làm cái gì nhưng chung quy lại có thể để cho nàng an tâm.
Rửa tay một cái, Tô Tĩnh Nhã nhìn những cây rau cải còn tốt, dùng cái gầu đặt lên chậu nước, đắp một miếng vải ướt thật dày lên trên, rắc muối lên thịt buổi sáng mua được, đặt trong một cái bình, sau khi lưu loát làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-kho-cua-nuong-tu-dep/177907/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.