Edit: hongheechan
Cửa thành, người đến người đi rất náo nhiệt, nông dân đi ra ngoài trồng trọt, công tử xuất ngoại du ngoạn, thương nhân nơi xa tới, cưỡi ngựa, đi bộ, đều là cảnh tượng vội vã, nhàn nhã duy nhất là hai tên ăn xin áo lam, ngồi ở cửa thành ngủ gật.
Vừa qua buổi trưa, một hồi tiếng động hỗn hợp đánh thức hai tên ăn xin, chỉ thấy bụi bậm cuồn cuộn ngoài thành, người đi hai bên đường nghị luận lẫn nhau, hình như là xảy ra một ít chuyện.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Tên ăn xin lớn tuổi hỏi tên ăn xin trẻ tuổi.
"Không biết. . . . . ." Tên ăn xin trẻ tuổi vừa nói xong, bên dò đầu nhìn bên ngoài, ở trong tro bụi đó, ba con ngựa cao to chạy ra, người cưỡi ở phía trên đều là người mặc quan phục: "Lão đại, mau nhìn, là quan binh. . . . . ."
Tên ăn xin lớn tuổi vừa nhìn, đúng vậy, người trên ba con ngựa cao to đó đều uy phong lẫm lẫm, nhìn quan phục, dẫn đầu phía trước là một vị tướng quân, hai người phía sau chắc là Phó tướng gì gì đó, phía sau ba người, binh lính ngay ngắn chỉnh tề xếp thành bốn hàng cầm thương theo sát phía sau, đông nghẹt, chiếm hết cả con đường, đội ngũ càng không thấy được đuôi, nhưng chắc chắn có thể khẳng định là người, nhất định rất nhiều: "Những binh lính này tới nơi này làm gì?"
"Không biết, chúng ta có phải bẩm báo chuyện này cho tiền trạm sử hay không?" Tên ăn xin trẻ tuổi nói.
"Nhìn lại một chút đi, chuyện còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-kho-cua-nuong-tu-dep/1585816/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.