Edit: hongheechan
"Hạ cái gì? Ngươi mau nói ra." Sẽ không phải là đoạn trường tán chứ? Tô Tĩnh Nhã khẩn trương nghĩ, lại thấy Lý Dục ôm lấy mình: "Nàng cho ta xuống xuân dược, cho nên ta mới vội vã đi ra ngoài từ nhà nàng, bây giờ dược tính đang phát, ngươi mau lại đây cứu ta. . . . . ." Nói qua cúi người tiến lên, muốn chiếm ít tiện nghi.
Tô Tĩnh Nhã vốn sửng sốt, rồi sau đó phản ứng kịp, đưa tay, nhéo lỗ tai của hắn một phen: "Xuân dược đúng không, ta nghe người ta nói dùng sức nhéo lỗ tai có thể trị loại chất độc này đó, nếu không chúng ta thử một chút xem?" Nói cái khác thì còn có thể tin, xuân dược, đi mà lừa gạt quỷ.
"Đừng, đừng, đau đó. . . . . ." Lý Dục kêu đau, không tiện nghi chiếm được, còn gặp phải phản kích, thật đúng là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo (*),thua thiệt lớn, vội vàng buông tay ra, cấp cứu lỗ tai của mình.
(*)ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo: xui xẻo, không làm được việc còn bị thiệt.
Thấy Lý Dục buông lỏng tay ra, Tô Tĩnh Nhã mới thả lỗ tai của hắn.
"Cái đó, sao nàng nhìn ra ta nói dối vậy?" Xoa lỗ tai đau nhức, Lý Dục hơi ngạc nhiên hỏi.
"Đừng quên, ta hiểu dược tính, xuân dược là loại thuốc phát tác luôn, trúng tại chỗ thì lập tức phát tác, đâu giống như ngươi, sau khi trở lại tửu lâu Như Ý một lát mới phát tác, với lại, người trúng xuân dược thì toàn thân sẽ nóng lên, thần trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-kho-cua-nuong-tu-dep/1585812/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.