Edit: hongheechan
Đang trong lúc nàng không phản bác được, ngoài cửa truyền đến một tiếng kêu thanh thúy: "Tô tỷ tỷ. . . . . ."
Là Tiểu Anh, tới thật đúng lúc, Tô Tĩnh Nhã nói ở trong lòng.
Nhìn thấy có người đến, Tô lão cha không nói cái gì nữa, quay đầu trở lại phòng bếp, dù sao về sau còn có nhiều thời gian hỏi, không quan tâm chỉ hơn nửa khắc này nữa.
"Tô tỷ tỷ, Tô tỷ tỷ, không xong, không xong rồi." Tiểu Anh vừa vào cửa, liền hốt hoảng kêu lên.
"Làm sao rồi?" Nàng lúc này, khiến Tô Tĩnh Nhã cũng khẩn trương hô lên: có phải bệnh của Đỗ thúc thúc lại nặng lên hay không? Lần trước lúc ở phía tây núi, vì gặp phải đám người kia mà thiếu chút nữa mất mạng, làm cho dược liệu lấy được mất hết, lại còn làm trật chân của mình đến bây giờ còn chưa đi lại được, nếu thật sự bệnh của Đỗ thúc thúc lại nặng thêm, nàng đi đâu kiếm dược liệu chứ.
"Không có, phụ thân không có chuyện gì, chỉ là. . . . . ." Tiểu Anh nói xong ngượng ngùng nhìn Lý Dục.
"Chỉ là cái gì?" Ánh mắt Tiểu Anh không khỏi khiến Tô Tĩnh Nhã cực kì không thoải mái, không có việc gì thì ngươi nhìn chằm chằm một đại nam nhân làm gì?
"Chỉ là, sáng sớm hôm nay khi Tiểu Anh chải đầu mới phát hiện, đã làm mất cái trâm mà Nhị Khờ ca đưa cho rồi." Tiểu Anh ngượng ngùng nói.
May chỉ là cây trâm thôi, thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng, còn tưởng là có chuyện gì xảy ra rồi: "Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-kho-cua-nuong-tu-dep/1585806/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.