Edit: hongheechan
Buổi tối hôm đó, Tô Lão Đa đưa Tô Tĩnh Nhã về gian phòng rồi rời đi, trong phòng có một bồn gỗ lớn, bên trong nước đang bốc hơi nóng, hôm nay mặc dù không quá nóng, nhưng gần ba ngày không tắm vẫn cảm thấy khó chịu, vì trên chân có dược cao, không thể tắm rửa, chỉ có thể dùng nước xoa thân thể một chút.
Cởi áo khoác, quần áo trong, khi đang chuẩn bị cởi cái yếm xuống, cánh cửa vang lên, vừa quay đầu lại, Nhị Khờ đang sững sờ nhìn chằm chằm ngực của nàng.
"A!" Thét lên một tiếng, vội vàng lấy y phục lên che kín ngực: "Ngươi. . . . . . Ngươi đến phòng ta làm gì?" Buổi tối muộn như này, một đại nam nhân như hắn sẽ không kiêng dè, nhưng nếu truyền đi thì một cô nương như nàng còn gặp người ta như thế nào?
"Ta. . . . . ." Không nghĩ tới gặp được một cảnh đẹp như vậy, sửng sốt một chút, Lý Dục mới nhớ tới lý do chính của mình: "Ta tới giải thích với ngươi một ít chuyện".
Tô Tĩnh Nhã còn chưa kịp mở miệng, ngoài cửa liền truyền đến Tô Lão Đa khẩn trương hỏi: "Nha đầu, làm sao rồi?" Nhìn bộ dáng là bị tiếng thét chói tai kia hấp dẫn tới rồi.
Nếu để cho Tô Lão Đa biết mình ở trong phòng của cô nương, vậy là xong rồi, thử hỏi người nào sẽ gả nữ nhi của mình cho một người nửa đêm vào trong khuê phòng của nữ nhi chứ, nghĩ tới đây, Lý Dục chặn ngang lại cửa phòng.
Ngoài cửa Tô Lão Đa không đẩy được cửa phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-kho-cua-nuong-tu-dep/1585803/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.