Editor: hongheechan
Lý Dục hiểu được suy nghĩ từ trong mắt của nàng, từ từ ôm nàng vào trong ngực, cô nương hiền lành này!
Ai ngờ lại bị Tô Tĩnh Nhã ra sức tránh thoát, Lý Dục mờ mịt: không phải đã ôm một buổi tối rồi sao? Tại sao bây giờ lại không để cho ôm?
"Không phải." Mặt Tô Tĩnh Nhã đỏ lên: "Ngươi xem, đó là cái gì?"
Cái gì? Theo ngón tay Tô Tĩnh Nhã, Lý Dục chỉ thấy một tảng đá, không phải là tảng đá sao? Không đúng, sau mặt tảng đá có vật: "Ngươi đứng ở đây, ta đi xem một chút".
Tô Tĩnh Nhã gật đầu một cái, Lý Dục từ từ buông nàng ra, đi tới tảng đá kia.
Đó là một tảng đá cũng không phải cực kì tròn theo quy luật, tảng đá cũng không kỳ quái, kỳ quái là mặt sau tảng đá có một khe hở tối tăm, nhìn qua có vẻ rất sâu.
Quản nó là cái khỉ gió gì chứ, đi vào trước nhìn kỹ hẵng nói, tình huống bây giờ đã gặp đủ rồi, còn có cái gì tệ hơn chứ, nghĩ tới đây, Lý Dục dùng sức, hòn đá kia lăn ra, rơi xuống vách đá.
Đỡ Tô Tĩnh Nhã dậy: "Đi chúng ta đi vào trong xem một chút."
Cửa động cũng không lớn, nghiêng thân mới có thể chui vào, sau khi đi vào, một mảnh đen như mực, cái gì cũng nhìn không thấy, nhưng cảm giác trong kia rất lớn.
Hai người từ từ lục lọi, chợt, Tô Tĩnh Nhã vấp phải thứ gì một cái, hung hăng ngã xuống đất, Lý Dục vội vàng hỏi: "Cô nương, người làm sao vậy?"
"Ta bị vấp ngã, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-kho-cua-nuong-tu-dep/1585797/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.