Edit: hongheechan
Không đành lòng nhìn lại, Lý Dục lại xoay người rời đi: Người bổn vương quan tâm mà ngươi cũng dám đùa bỡn tâm cơ, nghĩ Bổn vương dễ khi dễ vậy sao? Tối hôm nay ta liền để Thanh Phong đi lấy trâm trở lại, dù ném đi cũng không cho ngươi có tiện nghi.
Buổi tối hôm đó, không bao lâu khi trời vừa tối, cái trâm kia đã đến trong tay Lý Dục, vẻ mặt Thanh Phong bất đắc dĩ nhìn chủ tử của mình: gia, lần sau loại chuyện tình không đứng đắn này có thể đừng để ta làm hay không?
Buồn cười giật giật khóe miệng, Lý Dục không để ý tới vẻ mặt cố ý giả vờ của Thanh Phong, cầm cái hộp nhỏ trên tay, đưa cho hắn: "Ngươi cứ giữ trước, đợi lúc đến kinh thành thì giao lại cho cô nương".
"Vâng."
"Lúc đi lấy trâm có phát hiện cái gì khác thườn hay không g?" Cảm thấy tiểu cô nương kia hơi lạ, nhìn cử chỉ không giống như là con gái nhà bình thường, hơn nữa còn tâm cơ hơn người, giỏi dùng bề ngoài nhu nhược của mình mê hoặc người khác, để đạt được ý định của mình.
"Cái này, thuộc hạ đang muốn bẩm báo, lúc thuộc hạ đi lấy trâm phát hiện, tiểu cô nương kia đối sử với phụ thân của nàng cực kì khác thường, toàn thân lão nhân kia tê liệt, forum di ênđ àn lêq úyđô nn cũng không thể nói được, miệng uống xong, nhìn chằm chằm cái ly bên giường hừ nửa ngày, tiểu cô nương kia ở ngay bên cạnh lại giả vờ như không nghe thấy, cuối cùng thật sự không chịu nổi tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-kho-cua-nuong-tu-dep/1585794/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.