Phong San về phủ trong tâm trạng bồi hồi xao xuyến. Thật sự không phải nàng là sắc nữ, thấy nam nhân có nhan sắc là mê. Nhưng công nhận, tên áo đen kia tuấn tú vô cùng.
Là con người thuộc phái hành động, đương nhiên nàng không để yên được. Trước hết nên điều tra hắn là ai đã.
- Phong Nhị! Ngươi đi điều tra người hắc y giúp chúng ta buổi chiều nay đi?
- Vâng, tiểu thư! Thuộc hạ làm ngay.
Phong Nhị cung kính đi là việc mà tiểu thư giao phó. Còn Phong San, nàng đi gặp cha nương để tặng quà khi đi dâng hương mua cho họ. Tiện thể báo chuyện gặp cướp ở ngọn núi ngoài thành.
Phong san chán nản cầm tập thiếp đỏ đập xuống bàn. Khẽ nhấp một ngụm trà. Chết tiệt! Nàng lại nhớ gương mặt tuấn tú kia rồi. Lắc đầu khỏi dòng suy nghĩ linh tinh, nàng cần phải tìm việc gì làm mới được.
- Tiểu thư! Đã điều tra xong! - Phong nhị nhanh chóng vào phòng đưa cho nàng mấy tờ giấy chi chít chữ, đây là thông tin của hắc y nhân kia. Đúng là thuộc hạ Phong gia, Phong Nhị làm tốt vô cùng. Đọc hết thông tin tra được của người kia, nàng cười nhẹ một cái, hút hồn mà đầy quyến rũ. Nhưng cõ lẽ nàng cũng không biết nàng cười như vậy.
- Nguyên Lam Thiên - Phong San nhẩm đi nhẩm lại tên người này thật nhiều lần. Quen, rất quen!
Gấp mấy tờ giấy cất vào ngăn tủ, Phong San lấy đống thiếp kia ra xem. Bới đi bới lại, không có. Tại sao? Tìm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-cua-ta-dang-yeu-nhat/2281212/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.