Sau khi bái đường xong, Nguyên Lam Anh được đưa vào tân phòng theo chỉ dẫn của hỉ bà. Nha hoàn đỡ nàng ngồi vào tân giường, rồi tất cả kéo ra ngoài hết. Nguyên Lam Anh ngồi ở trên giường, nàng nghe thấy trong phòng không một tiếng động đoán là mọi người đã ra ngoài hết rồi đi. Nàng cũng không chờ mong phu quân ngốc chưa thấy mặt kia có thể mở khăn che đầu ra cho nàng, nên nàng nhé nhàng lật khăn che đầu ra.
Đập vào mắt nàng là một dáng người thon dài, có vẻ gầy mặc hỉ phục của tân lang đang ngồi ở bàn trà nhìn chằm chằm nàng. A, đây chắc là phu quân ngốc trong truyền thuyết nhỉ? Đúng rồi, hôm nay chỉ có hắn mới mặc hỉ phục thôi a. Ừ ngốc nhưng đẹp trai cũng được. Chậc chậc, nhìn làn da kìa, trắng hồng rạng rỡ, ở hiện đại con gái tốn cả đống tiền cũng khó có được a.
Nàng thấy chàng ngồi ngơ ra nhìn mình thì trong đầu đột nhiên nghĩ ra một ý nghĩ to gan:" Mình nhặt được một đại mỹ nam a, phải đào tạo thành một tiểu bạch kiểm mới được." He he hình như nàng rất háo sắc a?
Bốn mắt nhìn nhau một lúc thì Nguyên Lam Anh cảm thấy khát nước nên nàng đi lại gần chỗ chàng, lấy một chiếc ghế ngồi bên canh rót trà uống, nàng không quên rót cho tân phu quân lần đầu gặp mặt này một chén. Nhưng chàng lại không uống, chỉ nhìn chằm chằm nàng, nàng thật đau đầu mà, nhìn nàng như vậy dù da mặt nàng có dày như tường thành thì nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-cua-ta-dang-yeu-nhat/2281150/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.