Đoàn người Nguyên Lam Anh về phủ đã là buổi trưa. Nguyên lão gia và Nguyên phu nhân đang đợi hai người về dùng ngọ thiện. Huynh muội Lam Anh dù trên đường đi dạo cũng ăn vặt rồi, nhưng đi cả buổi sáng bảo không đói, không mệt là giả.
"Hai đứa nhanh rửa tay rồi vào dùng bữa đi". Nguyên lão phu nhân xót nhi tử với nữ nhi, giục hai người đi ăn mà lại không để ý những người đằng sau tay xách nách mang, đồ đạc lỉnh kỉnh cả.
"Vâng, cha nương ". Hai huynh muội đi cả buổi sáng cũng rất đói nên rất nhanh chuẩn bị ăn cơm.
Lúc này, đột nhiên có tiếng nói từ đằng sau:"Lão gia, phu nhân, thiếu gia, tiểu thư đồ này tính sao ạ?". Mấy hạ nhân mang đồ theo hỏi. Có trời mới biết mấy thứ này thiếu gia với tiểu thư mua về phải xử lí thế nào. Rau dưa, hoa quả bình thường họ còn biết làm chứ quả nho nhỏ, đỏ đỏ kia họ chỉ có đường bó tay thôi.
Nhị lão Nguyên gia giờ mới để ý đám hạ nhân đằng sau. Chuyện gì thế này? Huynh muội hai đứa nó mua nửa cái chợ về chắc? Nhưng nhìn hai đứa vui vẻ thế kia, người làm cha mẹ như ông bà cũng thấy thỏa mãn. Nhiều đồ thì thế nào? Trên dưới Nguyên phủ không có chỗ dùng hay sao? Hai đứa nó vui là được rồi.
Nguyên Lam Anh giờ mới nhớ ra có việc cần giải quyết:"Mấy người kẹo hồ lô với một ít quả tươi vào thiện phòng, còn mấy thứ khác ăn xong ta phân phó."
"Vâng, tiểu thư ". Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-cua-ta-dang-yeu-nhat/2281141/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.