Nguyên Lam Anh nằm trên giường được một lát thì nha hoàn thân cận của nàng mang canh bổ đi vào.
"Tiểu thư! Cuối cùng người cũng tỉnh rồi, tỷ làm cả nhà lo quá!" Tiểu Y vừa lấy canh bổ vào bát vừa kể chuyện nàng hôn mê mấy ngày hôm nay.
Lam Anh nghe nàng lảm nhảm chỉ thấy buồn cười, nha đầu này của nàng thật nhiều chuyện. Kể ra thế cũng tốt, nàng k muốn người hầu như tượng gỗ a.
"Tiểu Y, mau đỡ ta dậy đi." Nàng suy yếu nói với tiểu nha đầu.
"A! Tiểu thư tỷ đừng vội, lão đại phu bảo tỷ phải nghỉ ngơi". Tiểu Y nâng nàng ngồi dậy và lấy cái gối kê lưng cho nàng ngồi thoải mái.
Nguyên Lam Anh uống canh bổ sau uống thuốc xong, phu phụ Nguyên lão gia và Nguyên Lam Ngọc vào thăm.
Ba người han huyên một lát thấy Lam Anh ngáp mệt mỏi vội ra ngoài cho nàng nghỉ ngơi. Nguyên Lam Anh vừa ngáp vừa nghĩ "Đúng là căng cơ bụng thì trùng cơ mắt mà". Thôi nàng đi ngủ đã, không phải giờ nàng là người ốm cần nghỉ ngơi sao?
Nguyên Lam Anh nằm ở trên giường hai ngày, không được hoạt động nếu có chỉ được đi lại trong phòng, nàng sắp không chịu nổi nữa rồi. Sau khi ăn tối xong, nàng đi lại trong phòng vài vòng cho tiêu thực rồi để Tiểu Y ra ngoài nàng thử tập mấy động tác yoga đơn giản. May mắn cơ thể này cũng dẻo nên k cần phải ép buộc nhiều.
Sáng hôm sau Lam Anh cố ý dậy sớm, nàng buồn chán a, nàng muốn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-cua-ta-dang-yeu-nhat/2281138/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.