Tướng công a, muội nói, chúng ta sinh hài tử muội thấy thế nào
Nếu nói hôn nhân là nấm mồ, vậy không thể nghi ngờ tình yêu là một thanh kiếm hai lưỡi, chỉ có tàn sát nhau đến chết, mới có thể vùi vào trong mộ.
Rất rõ ràng, trạng thái hiện tại của Vệ đại tiểu thư và Liễu trì muội tử, chính là tay cầm dao nhọn, tranh thủ đâm nhau đến chết mới thôi.
Chỉ có chết rồi, mới có thể mở cửa nghĩa địa, rồi vào đó nằm.
Đương nhiên, bây giờ các nàng vẫn chưa hiểu đạo lý này, mà người biết đạo lý này, đang rất thích ý nằm trên giường nhỏ mềm mại trong hoa viên, phơi nắng, ăn bồ đào.
Tịch Phi Nghiêu không thể không cảm thán đãi ngộ dành cho mình hết sức tốt, có tướng công xem ái thê như mạng sống, hứng trên tay sợ rớt, ngậm trong miện sợ tan. Chung thủy, si tình, còn có bối cảnh quan nhị đại, bản thân cũng biết cố gắng phấn đấu, không có xa hoa dâm dật, quan trọng nhất chính là, nàng đối với lời mình nói răm rắp nghe theo, vạn sự lấy mình làm đầu.
Dù Vệ Linh Tê là cô nương, nhưng là một muội tử chọc cho lòng người thương yêu, quả thật có đốt đèn cũng không tìm được.
“Tướng công a—— ”
Tịch Phi Nghiêu nhìn tên ngốc đứng bên chân mình như chú chó trung thành, tâm tình kích động không diễn tả được.
“Muội nói, chúng ta sinh em bé thế nào?”
Sinh con, vẫn là chuyện không thể tưởng tượng nổi trong lòng Tịch Phi Nghiêu.
Ở thời hiện đại, Tịch đại chủ tịch chính là dink* kín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-con-khong-ngoan-ngoan-nam-xuong-cho-ta/940844/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.