Nhà dột còn gặp mưa suốt đêm, đến tột cùng ai mới là tương đối xui xẻo?
Có câu danh ngôn nói rất hay, nhà dột còn gặp mưa suốt đêm, người xui xẻo uống nước cũng bị sặc chết.
Vệ Vân Nhiễm đoán chừng năm nay đã phạm vào thái tuế, bằng không làm sao sẽ chọc tới Liễu Trì tên sát tinh này?
Suy nghĩ một chút Liễu Trì muội muội, hung ác đến ngay cả bản thân đều có thể xuống tay, đừng nói chi đến một người qua đường không quan trọng. Đừng tưởng rằng vóc dáng xinh đẹp, thì không hề gì, trong mắt Liễu Trì, Vệ Vân Nhiễm chính là một cái gối thêu hoa, nhìn được chứ không xài được. Người như vậy chết chục người nàng ta cũng sẽ không nháy mắt lấy một cái, cho nên, nếu chọc nàng ta giận lên thật, thì ngày này năm sau chính là ngày giỗ của Vệ đại tiểu thư.
Kỹ thuật đánh xe của Vệ Vân Nhiễm thật sự quá kém, hơn nữa xe ngựa này phỏng chừng không có bảo trì này nọ, cho nên vốn đã có chút cũ liền trực tiếp đứt lìa, ngay cả xe chở người cũng trực tiếp lật tới bên lề đường, con ngựa cũng bị ngã không dậy nổi, đứng lên lại té xuống, sau đó ngay cả đứng cũng không thể đứng được, cuối cùng miệng sùi bọt mép, hiển nhiên là không sống nổi, xem như sống được, Vệ Vân Nhiễm cũng không cứu được.
Vệ đại tiểu thư choáng đầu hoa mắt, quần áo cũng bị rách, lòng bàn tay bị ma xát trầy xước, trên trán cũng trầy.
“Ai da! Ta đau chết mất!”
Xem như người có học, tố chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-con-khong-ngoan-ngoan-nam-xuong-cho-ta/940832/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.