Chẳng phải động phòng là hai người cởi sạch ngủ chung sao?
Tướng công nương tử gì đó, Tịch Phi Nghiêu ngược lại không có vấn đề, con người nàng tương đối thực tế, chỉ cần chiếm ưu thế trong hành động, còn trong lời nói bị chiếm tiện nghi, nàng cũng thấy không vấn đề gì. Huống hồ, bây giờ nàng là ‘nội tử’, Vệ Linh Tê là ngoại tử, nếu đã gả vào Vệ gia, như vậy gọi tướng công cũng là dễ hiểu.
Linh Tê thế nhưng vẫn chờ mình gọi nàng tướng công, cho nên tâm nguyện này mình nhất định phải thỏa mãn nàng.
“Nương tử, haha——”
Vệ Linh Tê nghiêm túc chân chính biến thành ngốc nghếch, nhìn Tịch Phi Nghiêu mặc giá y nằm trên giường mình, ăn thức ăn do mình đút, trong lòng tràn đầy ấm áp cùng cảm động. Nàng bị nhốt lâu như vậy, thế nhưng lại cưới được Tịch Phi Nghiêu, đáng giá mà!
“Ngốc nghếch, cười cái gì?”
Tịch Phi Nghiêu một bộ đại thiếu nãi nãi được hầu hạ, đối với kẻ lỗ mãng Vệ Linh Tê có biểu tình như vậy hết sức buồn cười, lại cao hứng đến vậy, thật đúng là tên ngốc.
“Có thể lấy được Phi Nghiêu, ta thật cao hứng!”
Thần sắc Vệ Linh Tê có chút hoảng hốt, ánh mắt nhìn Tịch Phi Nghiêu tràn đầy say mê, dường như có chút không tin được nguyện vọng của nàng đã thành sự thật.
“Phi Nghiêu gả cho ta, sau này ta chính là tướng công của Phi Nghiêu, Phi Nghiêu là nương tử của ta, ừm, ta sẽ bảo vệ nương tử thật tốt, tuyệt đối không để nàng bị kẻ xấu khi dễ, kẻ khi dễ nương tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-con-khong-ngoan-ngoan-nam-xuong-cho-ta/940801/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.