Sáng sớm, Quái Quái tỉnh dậy, ngồi trên giường dụi dụi mắt, sau đó mắt nhắm mắt mở leo xuống giường, theo thói quen đi thẳng quẹo trái.
“Bốp!..”
Quái Quái đụng phải cột nhà, nếu như nhà nàng ở hiện đại, vị trí này chính là tủ lạnh, nhưng ở đây không giống, không phải như nhà nàng gồi trước nữa, đây là cổ đại.
Quái Quái vò đầu, sau đó nhìn một lượt quanh nhà, nàng kết luận mọi chuyện xảy ra không phải là mơ.
Tuy hiện tại nàng còn đang rất mơ hồ, nhưng nàng phải chấp nhận sự thật này, và phải cố gắng để hòa nhịp với cuộc sống hiện tại, môi trường hiện tại, để mọi thứ không bị rối tung, rối mù lên.
Quái Quái ra khỏi phòng và...đứng trước cửa phòng, nàng không biết rốt cục phải đi đâu để súc miệng rửa mặt, hiện tại nàng đang cảm thấy rất khó chịu vì mớ nhờn nhờn trong miệng.
Quái Quái nhìn tứ phía, chẳng thấy bất cứ ai. Cuối cùng nàng ngồi bệt xuống, tìm kiếm xung quanh một con kiến, sau đó nàng vẽ trên đất hai đường rồi đặt con kiến ở giữa, nó đi hướng nào nàng sẽ đi hướng đó.
Con kiến được thả xuống đất, lúc đầu đứng im, sau đó quay vòng vòng, nó đi lên trước một chút. Quái Quái thấy thế thì đứng dậy, vừa đứng dậy xong nàng lại ngồi xuống. Con kiến vừa nãy đi lên, bây giờ quay đầu lại, đi về hướng của Quái Quái.
Quái Quái ngồi đơ ra, sau đó ngồi xuống, bắt con kiến lên để lại chỗ cũ.Con kiến lần này không đi lên trước nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-cho-so-mong-cai-nao/1927746/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.