Quái Quái nhẹ nhàng trong bộ y phục màu xanh nhạt, đầu tóc được Quái Thú vấn lên gọn gàng, mặt để mộc, không trang điểm, nhìn không khác gì ở hiện đại.
Nàng bước chậm rãi cùng mọi người, mắt hết nhìn đông đến nhìn tây. Phố xá ở đây đông đúc hơn trên ti vi nhiều, cũng may ở đây không phân biệt nam nữ cho lắm. Các thiếu nữ vẫn để mặt không che đi giữa đường, không giống như một số phim, truyện nàng đã xem, ra ngoài phải mang nón, đeo mạng che này nọ.
“Hồ lô đây, hồ lô đây”
Quái Quái nghe thấy tiếng rao bán hồ lô thì háo hức quay qua tìm kiếm. Nàng ở hiện đại có ăn qua hồ lô, ăn rất ngon rất hợp khẩu vị, xuyên về cổ đại rồi, không biết ở đây có khác gì không.
Quái Quái nhìn thấy người bán hồ lô liền chạy lại, mua hai cây hồ lô, nhưng khi móc tiền trong túi thì không có, nàng định quay qua cầu cứu mọi người thì có người đưa tiền ra trả.
Dương Thịt lợn thấy con mình hí hửng chạy tới chỗ bán hồ lô thì cũng chạy theo, thấy nàng tìm tiền trả kẹo nhưng không có thì buồn cười, nhanh chóng lấy tiền ra trả. Sau đó lại lấy trong người một túi tiền đưa cho Quái Quái.
“Phụ thân, này là?”
“Cầm lấy, con thích mua gì liền mua cái đó. Con gái lớn, trong người cũng cần tiền để mua sắm”
Quái Quái nghe vậy thì mắt rưng rưng.
“Phụ thân, ngươi lúc nào cũng lo cho con hết. Con yêu người chết mất. Huhu...”
Quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-cho-so-mong-cai-nao/1927740/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.