Thanh Liễu cầm chiếc hộp Vương Yên Nhiên đưa trở về phòng, mở ra xem, bên trong lại là một cái ngọc bội cùng mấy tờ ngân phiếu. 
Lâm Trạm ghé qua xem, nói: “Vợ, đây là của ai vậy?” 
Thanh Liễu nói: “Thư sinh hôm qua chàng cứu đúng là vị cô nương, hôm nay nàng ấy đến cửa cảm ơn, ta không nghĩ đến nàng lại tặng lễ dày như vậy. A Trạm, lễ này chúng ta không thể nhận, hay là trả lại cho nàng ấy đi?” 
Lâm Trạm không sao cả gật đầu, “Được.” 
“Ta đi tìm nương, hỏi nương xem nên làm thế nào.” 
Thanh Liễu qua phòng chính, Tiết thị ngủ trưa vừa dậy, đang ngồi trước bàn trang điểm trang điểm, thấy nàng, nói: “Thanh Liễu đến vừa đúng, giúp ta xem xem đeo cái trâm nào thì hợp.” 
Thanh Liễu liền bước qua chọn cho bà một cây, đợi Tiết thị rửa mặt chải đầu xong, nàng nói đến chuyện hôm nay. 
Tiết thị nói: “Nếu theo như con nói thì cô nương đó hẳn là Nhị cô nương nhà họ Vương ở thành tây. Aiz, đó cũng là đứa bé mệnh khổ.” 
Thanh Liễu ngạc nhiên nói: “Ta thấy khí phái trên người nàng không giống các cô nương bình thường khác, lại tài mạo song toàn, xuất thân nhà cao, cô nương như vậy làm sao có thể…” 
Tiết thị lắc đầu mỉm cười, “Con không biết ấy chứ, thế hệ này nhà họ Vương thực sự hoang đường, ta mới về mấy ngày đã nghe người ta nhắc đến mấy lần.” 
Hóa ra thế hệ này của Vương gia có tất cả ba vị cô nương, bên trên là đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư nguyên phu nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-chet-tran-da-tro-lai/1519425/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.