Lâm Trạm phải quấy mẹ mình một hồi, thêm một sọt thề thốt, tuyệt không quấy vợ mình mới tránh được kiếp qua phòng cách vách ngủ. 
Tiết thị lại quay lại phòng, kéo Thanh Liễu nói một chuỗi những điều cần chú ý rồi mới cùng Cẩm nương đi ra ngoài, để cho hai vợ chồng nói chuyện. 
Lâm Trạm ngồi bên cạnh Thanh Liễu, cầm lấy tay vợ, lúc thì cười ra tiếng, lúc thì lại mặt đầy đau khổ. 
Thanh Liễu nhìn hắn không biết làm sao. 
Lâm Trạm vừa cười xong, lại thở dài, u sầu nói: “Vợ, nương nói trong thời gian này ta đều không thể chạm vào nàng, nếu không con sẽ không vui, nàng nói xem nó còn chưa ra sao tính khí đã khó vậy rồi? 
Thanh Liễu xấu hổ nói: “Cả ngày chàng chỉ nghĩ đến mỗi chuyện này thôi hả?” 
Lâm Trạm nói: “Ta còn nghĩ nàng.” 
“Không đứng đắn.” Thanh Liễu khẽ mắng. 
Trước kia nàng chẳng biết gì bị người này lừa, bây giờ dần biết rồi mới biết trước kia mình có bao đần. Người da mặt dày lại không đứng đắn như hắn, tuyệt không nên để ý đến. 
Lâm Trạm vươn tay ôm nàng vào trong ngực, hai người ngồi trên một cái ghế, tay hắn đặt trên bụng nàng, nhẹ vuốt ve, cười ha ha nói: “Nếu ta đứng đắn, chỗ này làm sao có thể có bé con được? Vợ, nàng nói đứa này là con trai hay là con gái?” 
Thanh Liễu hỏi lại: “Chàng muốn con trai hay con gái?” 
Lâm Trạm đau đầu, trong lòng hắn là muốn con trai, chờ thằng nhóc đó ra là hắn có thể thuận tay ném cho nương, không có ai giành vợ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-chet-tran-da-tro-lai/1519420/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.