Giữa trưa là dùng cơm ở trên thuyền, Tiết thị thấy sắc mặt Thanh Liễu không được tốt, lo lắng hỏi: “Có cần nên bờ tìm đại phu xem thế nào không?” 
Thanh Liễu vội nói: “Không cần đâu nương, A Trạm đi tìm nhà đò xin cho con túi vỏ quýt với gừng nâng cao tinh thần rồi, con ngửi qua thấy đã tốt hơn nhiều, bây giờ cũng không còn thấy khó chịu, có khi lát nữa còn ăn được hai bát cơm ấy.” 
Tiết thị cười nói: “Nếu con nuốt trôi thì muốn ăn bao nhiêu cũng được. Vốn nhà đò hầm canh trích tươi, nếu con đã không được thoải mái vậy không để họ bưng lên nữa. A Anh, ngươi đi nói với nhà đò một tiếng, bảo phòng bếp làm đĩa ngó sen chua ngọt, đại gia ăn mở mang dạ dày.” 
Dương tẩu tử được phân phó đi làm. 
Thanh Liễu xấu hổ nói: “Lại làm nương phải phí tâm rồi.” 
“Người một nhà nói khách sáo cái gì.” Tiết thị nói. 
Có lẽ là bữa cơm buổi sáng đã bị ói sạch sẽ, hoặc có lẽ là phương thuốc dân gian của nhà đò hữu dụng, Thanh Liễu cảm thấy khẩu vị đột nhiên tốt hơn, chỉ có ngó sen chua ngọt với cá sốt chua ngọt mà nàng thật sự ăn hai bát cơm. 
Sau khi ăn xong còn cùng Tiết thị và Cẩm nương đi tản bộ trên mui thuyền cũng không cảm thấy chóng mặt buồn nôn. 
Thụy nhi cũng là lần đầu tiên ngồi thuyền, thật sự mới lạ, chạy tới chạy lui đầu thuyền đuôi thuyền, thỉnh thoảng ghé vào mép thuyền nhìn cá và hoa trong nước. 
Tiết thị nheo mắt nhìn cỏ cây không ngừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-chet-tran-da-tro-lai/1519416/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.