Lâm Trạm không muốn dậy khỏi người vợ mình, bám người hôn một cái lên môi nàng. 
Thanh Liễu nghiêng đầu sang trái sang phải trốn hắn, thật sự trốn không được chỉ đành phải ngon ngọt khuyên nhủ: “Đi tắm trước rồi lại ăn chút gì đó đã được không?” 
Lâm Trạm trầm giọng nói; “Ta chỉ muốn ăn nàng.” 
Thanh Liễu không hiểu cũng biết ăn nàng là ăn kiểu gì, mặt đỏ bừng, cụp mắt, nhỏ giọng nói: “Vậy, vậy cũng phải chờ chàng lấp đầy bụng trước đã.” 
Lâm Trạm a một tiếng, nhìn dáng vẻ thuận theo của vợ, hận không thể một miếng ăn sạch, mất rất nhiều sức mới kiềm chế được, lại hung ác cắn một cái lên môi nàng mới bò dậy đi ra ngoài: “Chờ ta.” 
Thanh Liễu thấy hắn đi rồi, nằm đè lại trái tim đang đập thình thịch một hồi lâu rồi cũng dậy mặc quần áo, mở tủ quần áo của hắn tìm cho hắn bộ quần áo sạch đi ra ngoài. 
Phòng bếp lúc này đã dập tất lửa, Lâm Trạm cởi sạch đứng ở trong sân, múc một gáo nước sạch từ trong chum bên cạnh dội lên người, ánh trăng chiếu lên người hắn, toàn thân da thịt ngăm đen bền chắc lóe sáng. 
Thanh Liễu xách theo đèn lồng vừa đến liền a một cái, vội vàng dùng quần áo che mắt, bước nhanh đi vào trong phòng bếp. 
Lâm Trạm đi theo sau, Thanh Liễu nghe được tiếng vang sợ nhảy dựng lên: “Chàng, chàng ở đây tắm rửa đi, ta đi nấu cho chàng chút đồ ăn.” 
Lâm Trạm: “Vợ, nàng phải đưa quần áo cho ta chứ.” 
Thanh Liễu vội đặt quần áo lên ghế dựa ở hành lang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-chet-tran-da-tro-lai/1519410/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.