Lâm Trạm giơ thư khoe suốt một đường, khi khoe đến trước mặt sư phụ Lệ Đông Quân lại bị đập cho một trận không lưu tình. 
Hắn nằm úp trên giường kêu rầm rì. 
Phan Lê bôi thuốc lên lưng cho hắn, bất đắc dĩ nói: “Tâm tình sư phụ dạo này không tốt, sư huynh huynh cũng đừng đi trêu chọc sư phụ nữa.” 
Lâm Trạm hơi chút buồn bực, trước kia hắn ở sư môn cũng là như vậy, nhưng chưa từng thấy sư phụ ra tay dạy dỗ hắn, lần này mới về có mấy ngày đã bị đánh hai lần. 
“Tâm tình sư phụ vì sao lại không tốt? Sư nương cùng người chạy à? Nhưng mà chúng ta cũng không có sư nương mà.” 
Khóe miệng Phan Lê giật giật, cũng đã bị đánh thành như vậy rồi còn không nhớ lâu, hắn cũng không biết nên nói sư huynh cái gì mới tốt. Có điều hắn đoán lung tung kém chút thì đoán đúng rồi, sư phụ tâm tình không tốt quả thật là vì một nữ tử, có điều không phải quan hệ như sư huynh nghĩ. Hắn không định nói kỹ, đỡ cho Lâm Trạm biết lại nói lung tung, lại bị đánh. 
Lâm Trạm nằm sấp trên giường, tay chống cằm, thở dài, “Aiz, mặt đen không ở, thật không có tinh thần.” 
Diêm Mặc không ở, sư huynh đệ còn lại không phải đối thủ của hắn, cũng không nguyện đánh với hắn, mà hắn lại đánh không lại sư phụ. Chỉ có thân thủ của Diêm Mặc ngang với hắn, trước kia hai người thay nhau làm đại sư huynh. 
Hắn nói: “Hắn làm con tin bao lâu rồi? Đến lúc trở về thay người khác đi thôi.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-chet-tran-da-tro-lai/1519408/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.