Thanh Liễu chỉ nhìn thoáng qua, trên sách kia hai người ôm nhau thành một thể, quần áo rơi tán loạn trên đất, đây rõ ràng là sách hôm đó Lâm Trạm cho nàng xem.
Nàng ngay lập tức quay mặt đi, “Huynh, sao huynh lại đặt sách này ngay dưới gối vậy?”
Chẳng lẽ vẫn luôn đặt ở chỗ này? Nàng vừa nghĩ đến tối qua mình gối trên sách này ngủ, cả người đều nóng ran.
Lâm Trạm nghiêm túc nói: “Chúng ta phải xem nhiều luyện nhiều mới được.”
Thanh Liễu xấu hổ ngượng ngùng liếc nhìn hắn, “Tự huynh luyện đi, ta, ta không cần đâu.”
Lâm Trạm lập tức gấp thư lại gần, ôm ghì nàng vào lòng, tức thì xoa bóp, “Vợ, nàng không đến một minh ta luyện kiểu gì? Chúng ta bắt đầu ngay đi.”
Nói xong tay chân lập tức hành động cởi quần áo Thanh Liễu.
Thanh Liễu hô nhỏ, bảo vệ được bên trên không bảo vệ được bên dưới, cuối cùng nóng nảy che mặt đi, cả người chôn vào trong lòng hắn.
Lâm Trạm cúi đầu cười, cúi đầu hôn lên lỗ tai lộ ra ngoài của nàng, ngậm trong miệng cắn nhẹ.
Thanh Liễu run lên, túm lấy vạt áo hắn, thấp giọng nói: “Huynh tắt nến đi được không?”
Lâm Trạm mơ hồ nói: “Không được, như vậy không nhìn rõ được.”
“… Huynh muốn nhìn cái gì?”
“Nhìn nàng đấy.”
Mặt Thanh Liễu đỏ bừng, “Hôm qua không phải đã, đã nhìn hết rồi à?’
Lâm Trạm nói: “Không nhìn rõ, ta muốn nhìn lại, không sao, của ta cũng cho nàng xem.”
Thanh Liễu cắn môi, “Ai muốn nhìn huynh…”
Lâm Trạm cười hắc hắc, “Vậy chúng ta cùng nhau nhìn nàng.”
Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-chet-tran-da-tro-lai/1519400/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.