Thanh Liễu nghe thấy trong lòng lại run lên, vốn định cự tuyệt ngay lập tức nhưng vừa nghĩ lại, nếu trong sách nói vậy, mình lại cự tuyệt, không thể có thai làm sao bây giờ?
Nàng xấu hổ liếc nhìn Lâm Trạm, vừa e lệ vừa phiền não, che ngực thấp giọng hỏi: “Chỉ chạm thử là được hả?”
Lâm Trạm làm sao có thể nói đúng? Hắn đã từ trong câu nói của vợ nghe ra, nàng hỏi như vậy chính là đồng ý.
“Rất nhanh là xong thôi, rất nhanh…” Miệng hắn đáp lung tung, dùng sức nuốt nước bọt, chậm rãi vươn tay, kiên định phủ lên.
Vừa tiếp xúc, hai người đều chấn động.
Thanh Liễu là vừa sợ vừa xấu hổ, Lâm Trạm thì cảm thán cho cảm xúc mềm mại nõn nã đó, quả nhiên mềm hơn các chỗ khác trên người vợ!
Hắn giống như nhớ lại hồi nhỏ, lúc ấy bướng bỉnh, có một lần hắn và tiểu điểu nhi xuống phòng bếp, lấy bột mì cùng rượu chơi. Cục bột vừa mềm lại co giãn, nếu dùng sức nắm chặt bột còn tràn ra theo kẽ tay, đầy một bàn tay.
Cảm giác bây giờ còn kì diệu hơn lúc ấy, hắn phảng phất như tìm được đồ chơi mới, hai bàn tay cùng hành động, không ngừng vân vê vuốt ve.
Thanh Liễu kinh hô, mặt đỏ bừng đẩy hắn ra, tùy tiện kéo chăn che thân thể, người còn hơi run run, “Huynh đừng đùa, có phải như vậy là được… Rồi không?”
Tay Lâm Trạm bị hẫng, trong lòng nổi lên khát vọng khó có thể ức chế. Rất giống như hồi đó đang chơi hăng say lại bị cha phát hiện làm hại rượu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-chet-tran-da-tro-lai/1519393/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.