Sau đó Thanh Liễu không dám lại hết nhìn đông sang nhìn tây nữa, cúi đầu, bị Lâm Trạm nắm tay đi một mạch đến nhã gian gần cửa sổ.
Đến vị trí ngồi xuống Lâm Trạm mới lưu luyến không thôi nới tay ra, quay đầu hỏi tiểu nhị, “Ở đây của các ngươi có món nào ngon nhất?”
Tiểu nhị lập tức có thứ tự báo một chuỗi tên món ăn.
Lâm Trạm nghĩ nghĩ, nói: “Cho một phần cá sốt, thịt om, tôm chiên sốt nước trà, canh cua đậu hũ, măng om thịt, canh cá hồi rau nhút.” Nói xong nhìn qua Thanh Liễu, lại hỏi tiểu nhị: “Có món bánh ngọt sở trường nào không?”
Tiểu nhị nhanh chóng nói: “Món bánh xốp hoa sen của tửu lâu chúng ta là tuyệt nhất.”
Lâm Trạm gật gật đầu, vứt cho tiểu nhị một khối bạc vụn, “Trước bê bánh ngọt lên, lại thêm một ấm trà.”
Tiểu nhị thu tiền nhanh chóng rời đi.
Lâm Trạm gọi đồ ăn xong Thanh Liễu vẫn còn cúi đầu, thầm nghĩ da mặt vợ hắn cũng mỏng quá đi, có điều hắn thích như vậy.
Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ vào một chỗ nói với Thanh Liễu: “Nàng xem, gian tú trang ở góc đường kia chính là của nhà chúng ta.”
Thanh Liễu nhìn ra ngoài cửa sổ. Đường cái trên huyện rộng hơn trấn Thanh Bình, ngã tư đường lát đá xanh có thể chứa hai ba chiếc xe ngựa đi song song, hai bên đường đủ các loại cửa hàng, cờ xí chiêu bài đón gió phấp phới làm người ta không kịp nhìn. Trên đường còn có rất nhiều người buôn bán nhỏ bày sạp, dài từ đầu phố này đến đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-chet-tran-da-tro-lai/1519387/chuong-22-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.