An Nguyệt Quân chờ tất cả mọi người đều chạy ra ngoài rồi mới lon ton đi đến trình diện DiệpKhê Thiến, dương dương tự đắc: “Nương tử, phu quân ta lợi hại không?”Hắn biết, nàng không sợ hắn, vậy là đủ rồi!
Diệp Khê Thiến đảo tròncon mắt, vỗ nhè nhẹ lên khuôn mặt nõn nà của hắn, tiện thể lén ăn chútđậu hũ ngon ngọt, sau đó vui vẻ khen: “Phu quân thật rất lợi hại nha.”Tim, ấm áp.
An Nguyệt Quân cười đến mắt cũng híp lại thành một đườngcong cong, ở bên tai nàng hôn nhẹ một cái rồi bắt đầu chuyên tâm làmđiểm tâm. Tư thế hắn linh động linh hoạt, động tác vô cùng thuần thụckhiến Diệp Khê Thiến vừa hoài nghi lại vừa kinh ngạc, chỉ có thể cảmthán, tên này tuấn mỹ tà mị, ngay cả khi nấu cơm cũng chẳng chút tổn hại đến hình tượng, mỗi cử chỉ nhấc chân nhấc tay đều đẹp trai ngời ngời,cũng khiến nàng trong khoảng thời gian ngắn sao mà thấy đầu óc mê mẩn.
“Nương tử, ăn được rồi.” An Nguyệt Quân bưng một chén cháo nóng hổi đi tới gần nàng, vẻ mặt hồi hộp chờ đợi, mắt có nồng đậm thâm tình.
Diệp KhêThiến nhìn chén cháo này, mặc dù cũng chả khác gì những chén cháo bìnhthường khác, nhưng lại làm cho nàng ấm áp cực kỳ, cũng an ủi lòng nàng.Thật là hạnh phúc.
Hai người bưng bát cháo ra ngoài. Điếm tiểu nhịsững sờ nhìn bọn họ. Vốn người đang làm việc trong phòng bếp lại độtnhiên hoảng loạn chạy ra, miệng không ngừng hô: “Giết người! Giếtngười!”, nhưng mà giờ y nhìn lại thì chỉ thấy một nam nhân với gương mặt yêu chiều cùng một nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-bam-nguoi/95902/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.