Mở cửa, hít sâu mộthơi, Diệp Khê Thiến quay đầu nhìn chăm chăm An Nguyệt Quân đang chậmchạp mặc y phục, rống quát: “An Nguyệt Quân! Anh ra ngoài nhanh một chút cho tôi nhờ!”
An Nguyệt Quân sau khi mặc y phục tử tế liền đi tớitrước mặt nàng, chớp chớp mắt không thôi hỏi lại: “Nương tử, nàng thậtsự muốn ta đi ra à?”
Phản ứng của Diệp Khê Thiến chính là trực tiếpđạp cho hắn một cước văng ra ngoài, ở trước mặt An Nguyệt Quân đùng đùng dùng sức đóng cửa lại.
Ăn xong điểm tâm do nha hoàn đưa tới, DiệpKhê Thiến đang chuẩn bị ra ngoài, lại thấy Liễu Hồng từ xa lượn lờ bướctới, mùi hương thơm đậm ngấy theo không khí truyền đến. Nàng nhíu nhíumày, giả bộ không thấy Liễu Hồng mà lướt qua. Liễu Hồng nhanh tay ngănlại, ôn tồn điềm đạm hỏi thăm: “An phu nhân, người hiện muốn đi đâuchăng?”
Diệp Khê Thiến mất kiên nhẫn nhìn Liễu Hồng. Người phụ nữnày, ăn mặc đẹp đẽ như kia để làm chi? Phấn trang điểm lại quá nhiều, so với tường thành còn muốn dày hơn, thật làm người khác chẳng vừa mắtchút nào! Diệp Khê Thiến tức giận đáp qua loa: “Tôi chỉ tuỳ tiện đi lung tung một chút.”
Liễu Hồng vờ như không thấy được Diệp Khê Thiến mấtkiên nhẫn, thản nhiên cười, mắt hiện lên tia vui sướng. Nàng ta kéo tayDiệp Khê Thiến, thân mật nói: “An phu nhân, người tới đã lâu như vậy,tiểu nữ thật vô tâm còn chưa dẫn người đi thăm thú xung quanh. Cũngtiện, sáng hôm nay Liễu Hồng tới đây cũng là muốn mang người đi xemphong cảnh nơi đây, chẳng hay ý phu nhân thế nào?”
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-bam-nguoi/95897/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.