Tư Đồ Khiêm vẫn cười,chẳng qua đôi mắt hơi tối lại. Ánh mắt y rơi vào những cuốn sách trêntay Diệp Khê Thiến, kinh ngạc: “Thiến Thiến mua sách làm gì vậy?”
“Học chữ.” Nàng tự nhiên đáp.
“Nàng không biết chữ?” Tư Đồ Khiêm không thể tin nhìn Diệp Khê Thiến.
“Ừ.” Diệp Khê Thiến gật đầu thừa nhận, thấy Ngô Vũ Thi đang đi đến, mắt liền sáng rỡ, mở miệng hỏi Tư Đồ Khiêm: “Anh dạy tôi học chữ nhé?”
“Ơ? Thiến Thiến nhờ tôi dạy rồi mà?” Ngô Vũ Thi hơi sửng sốt.
Diệp Khê Thiến trừng mắt nhìn Ngô Vũ Thi hồi lâu, thấy nàng vẫn cứ một vẻmặt mờ mịt không hiểu gì. Chao ôi, Diệp Khê Thiến nàng đang se duyên cho Ngô đại tiểu thư đó nha! Diệp Khê Thiến lắc đầu thở dài.
Bỗng thấyphía trước có rất nhiều người vây quanh, hai mắt Diệp Khê Thiến toảsáng, hăng hái kéo Ngô Vũ Thi lao vào đám đông náo nhiệt.
Bên này ồnào tưng bừng, bên kia Dương Hoà thì khổ không thể tả đi theo sau AnNguyệt Quân. Tuy nói bảo chủ ngày thường đã lạnh lùng rồi, nhưng hôm nay quả thực lạnh quá mức đi. Cả đầu lông mày cũng toát ra lãnh ý, đôi mắtbăng giá như ngày đại hàn, cánh môi nhấp nhẹ đều tản ra hơi thở lạnh lẽo khiến người khác đóng băng.
“Bảo chủ đừng… đừng… đừng nóng giận… cókhi sẽ… gặp được phu nhân…” Dương Hoà thật sự không chịu được không khíđông chết người này nên mới kiên trì khuyên nhủ. Bọn họ đang đi thị sátcửa hàng chính ở gần Nguyệt Hoa Khai, cách chợ cũng chỉ có mấy ngã tư.Nếu giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-bam-nguoi/3276195/quyen-1-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.